Thứ Năm, 2 tháng 5, 2013

ĐHY Thuận


CHỨNG NHÂN ĐỨC TIN

QUA CUỘC ĐỜI Đức Hồng Y

Phanxicô Xaviê NGUYỄN VĂN THUẬN
 

Trong lời mời gọi sống năm đức tin, chúng ta đã tìm hiểu những mẫu gương sống đức tin như Đức Maria, như thánh Giuse và bao nhiêu vị thánh khác. Tiếp nối hành trình đó, chúng ta cũng nên tìm hiểu gương sống chứng nhân đức tin của Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận, một trong những chứng nhân can đảm và xác tín của Chúa Giêsu Kitô.

Chứng nhân đức tin của ngài không gì khác là chứng nhân của tình yêu, của tha thứ và của hy vọng. Một tình yêu cho đi vô vị lợi mà Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê đã để lại cho chúng ta qua các tác phẩm của ngài, đặc biệt là trong những năm tháng trong ngục tù. Trong cuộc phỏng vấn của hãng thông tấn Zenit với tiến sĩ Waldery Hilgeman – cáo thỉnh viên trong tiến trình phong chân phước cho Đức Cố Hồng Y Phanxicô Xaviê, tiến sĩ có nói như sau: “Điều đánh động tôi trong linh đạo của ngài là tình yêu liên lỉ đối với tha nhân. Ngài bị cầm tù và khi ở trong tù, ngài vẫn không ngừng yêu thương những người bách hại ngài, từ những viên chức cao nhất của chế độ đến anh lính canh thấp bé nhất” (WHĐ- 19.07.2012). Chính vì thế, đây cũng là dịp thuận tiện để chúng ta nhìn lại hành trình chứng nhân niềm tin của Đức Hồng Y, giúp chúng ta ý thức hơn vai trò chứng nhân của mình trong năm đức tin này.
 

1. Chứng nhân đức tin thể hiện bằng tình yêu vô vị lợi
 
Những ai một lần tiếp xúc với Đức Hồng Y đều nhận thấy có một cái gì khác thường trong cách ăn nói cũng như cách cư xử của ngài. Lời nói và cử chỉ của ngài đã làm cho những người gặp gỡ ngài cảm thấy bình an và thân tình như một người cha. Trong mọi hoàn cảnh sống, khi bình yên cũng như lúc đau khổ tù đày, bệnh tật, Đức Hồng Y không thốt lên một lời hận thù, nhưng ngược lại ngài luôn nhẫn nhục, yêu thương hết mọi người ngay cả những người bắt bớ ngài. Tháng 10 năm 1975, những ngày đầu của lao tù, Đức Hồng Y đã viết: “Tôi không xem ai là kẻ nghịch của tôi, kể cả những người căm thù tôi nhất, những người bắt bớ tôi, thề không đội trời chung với tôi. Tôi luôn luôn xem họ là anh em tôi.”[1]

Thư Linh hướng


Letter to the Cursillistas

of the Archdiocese of Buenos Aires


(Cardinal Jorge Mario Bergoglio with cursillistas of Archbishop of Buenos Aires)

Letter from Cardinal Jorge Mario Bergoglio, Archbishop of Buenos Aires, to the Cursillistas of the Archdiocese (June 13, 2011, Feast of Mary, Mother of the Church)

My dear Cursillistas:

"The good seed are the children of the kingdom." (Mt. 13:38)

As we approach the celebration of the feast of Saint Paul, your patron and model of how to live "de colores", we give thanks to God for all the fruits that the Cursillos in Christianity Movement has generously given the Church.

Your service of proclaiming Christ by being his witnesses in your everyday environments, is an embodiment, a concrete renewal of the Baptism that we have received in Him and makes you disciples and missionaries of the Word, as this was expressed in the Dogmatic Constitution on the Church: "Through their baptism and confirmation all are commissioned to the apostolate by the Lord Himself" (Lumen Gentium no. 33).

Bài học về cách làm việc Nhóm


CÂU CHUYỆN LOÀI NGỖNG TRỜI
Mùa thu sang năm khi bạn nhìn thấy những con ngỗng bay về phương Nam để tránh rét theo hình chữ V… Bạn có hỏi tại sao?

Như muôn loài trong thiên nhiên, Thiên Chúa phú bẩm cho chúng theo bản năng.

Bằng cách bay theo hình chữ V ....

Mỗi khi một con ngỗng vỗ đôi cánh, nó tạo nên một lực đẩy cho con ngỗng bay liền sau đó, đàn ngỗng đã tiết kiệm được 71% sức lực so với khi chúng bay theo từng con một. 

Bài học thứ nhất 

Khi là thành viên của một nhóm, cùng chia sẻ những mục tiêu chung, người ta sẽ đi đến nơi họ muốn nhanh hơn, dễ dàng hơn, vì họ đang đi trên sự tin tưởng lẫn nhau.

Khi một con ngỗng bay lạc khỏi hình chữ V của bầy. Nó sẽ nhanh chóng cảm thấy sức trì kéo và những khó khăn của việc bay một mình và nó sẽ nhanh chóng bay trở lại bầy đàn hình chữ V, để được hưởng những ưu thế  của sức mạnh từ bầy đàn.

Như ngỗng trời...

Ai biết chia sẻ với mục đích chung và có thể sống cộng đồng sẽ nhận thấy mình hoàn thành nhanh hơn và dễ dàng hơn kẻ cố gắng thực hiện một mình.

Chia sẻ của một Bác sỹ


Tưởng Niệm Bác sĩ Richard Teo

Dưới đây là bản ghi lại cuộc nói chuyện của Bác sĩ Richard Teo, một triệu phú 40 tuổi và bác sĩ giải phẩu thẩm mỹ, bị ung thư phổi thời kỳ 4 đến chia sẻ với khóa nha khoa D1 về kinh nghiệm sống của mình vào ngày 19/1/2012. Anh qua đời vào ngày 18/10/2012.

Chào tất cả các em. Giọng tôi hơi bị khàn một chút, mong các em chịu khó nghẹ. Tôi xin tự giới thiêu, tôi tên là Richard và là một bác sĩ. Tôi sẽ chia sẻ vài suy nghĩ về cuộc sống của mình và rất hài lòng khi được các giáo sư mời đến đây. Hy vọng sẽ giúp các em cách suy nghĩ khi bắt đầu theo ngành để trở thành nha sĩ giải phẫu cũng như suy nghĩ về những việc chung quanh.
Từ lúc trẻ, tôi là một sản phẩm đặc trưng của xã hội ngày nay, một sản phẩm khá thành công mà xã hội đòi hỏi. Hồi nhỏ tôi lớn lên trong một gia đình có mức sống dưới mức trung bình. Tôi được bảo ban bởi người chung quanh và môi trường rằng thành công thì hạnh phúc. Thành công có nghĩa là giàu có. Với suy nghĩ này, tôi trở nên cực kỳ ganh đua ngay từ nhỏ.
Không những chỉ cần đi học ở trường giỏi, tôi cần phải thành công trong mọi lãnh vực - từ các hoạt động tập thể đến chạy đua, mọi điều. Tôi cần phải đoạt được cúp, phải thành công, phải được giải, giải quốc gia, mọi thứ. Tôi rất ganh đua. Tôi vào trường y khoa và trở thành bác sĩ. Chắc một số em biết rằng trong y khoa, giải phẫu mắt là một trong những chuyên khoa khó vào nhất. Tôi cũng vào được và được học bổng nghiên cứu của NUS phát triển tia laser để chữa bịnh mắt .

Chia sẻ chứng nhân


Chứng Nhân Chia Sẻ Đúng Cách Trong PT Cursillo

Đã có nhiều bài viết về “chứng nhân chia sẻ”, tuy nhiên vẫn có người còn gặp khó khăn trong vấn đề này. Có một vài yếu tố tạo nên ngộ nhận về cách "chứng nhân chia sẻ".
Trong bài này, chúng ta sẽ lưu ý tới một số quan niệm không thích hợp cũng như những câu chuyện huyền thoại liên quan đến "chứng nhân chia sẻ". Quan trọng nhất là ta nên chú tâm vào mục đích và phương thức đúng đắn cho "chứng nhân chia sẻ". Nói chung, tôi có thể đơn giản hóa bằng một câu đơn sơ như sau."Chứng nhân chia sẻ" là chia sẻ với kẻ khác những gì chính chúng ta đã cho Chúa Kitô.
Tôi còn nhớ có ngồi trong Phòng Rollo khi dự Khóa Cursillo 3 Ngày vào tháng 10 năm 1978. Lúc đó tôi là một khóa sinh và đang cố gắng lãnh hội tất cả những điều được chia sẻ. Rồi Khóa Học tuần tự tiếp diễn, tôi nhận ra rõ ràng rằng những câu chuyện riêng tư đã được chia sẻ trong các bài Rollos ấy đã trở thành một phần của mỗi bài nói chuyện (rollos) trong Khóa. Thật thú vị khi ngồi nghe những mẩu chuyện riêng tư ấy và lắm lúc tôi phải cố gắng hết sức để ngăn những giọt nước mắt tuôn trào (những giọt nước mắt sung sướng, những giọt nước mắt sầu muộn, những giọt nước mắt ăn năn, v.v...). Nhìn quanh phòng, tôi nhận ra rõ ràng những mẫu chuyện riêng tư ấy cũng có cùng tác động đối với những người khác đang hiện diện. Tôi nhớ có một lúc nào đó, tôi thầm nghĩ rằng chắc mình sẽ không bao giờ có thể trớ thành một trợ tá Khóa Học được bởi vì trong đời tôi cũng như những người thân trong gia đình không có một biến cố đau thương nào cả. Quan niệm của tôi lúc ấy về "Chứng nhân Chia sẻ" là như thế.
Khi đi công tác khắp các tiểu bang Hoa Kỳ và các quốc gia khác, tôi rất ngạc nhiên về quan niệm của rất nhiều người về vấn đề "Chứng nhân Chia sẻ" trong buổi Ultreya.