Hè 2013 với Quê Hương
Lại một mùa hè nữa
trở về và sắp qua đi trong cuộc sống tôi. Đối với ai đó, mùa hè là mùa man mác
buồn, mùa của chia ly cách biệt. Nhưng với tôi, mùa hè là mùa của hồng phúc,
mùa xum vầy, mùa đong đầy tình cảm yêu thương.
Đầu năm 1993, tức
mùa hè của Úc Đại Lợi, tôi được hồng ân tham dự khóa #4 Cursillo ngành Việt Nam
của Tổng Giáo phận Sydney. Từ đó tôi bước vào cuộc sống có nhiều đổi mới, đổi mới
chính mình và đổi mới với những người bạn mới. Cuộc đời tôi cởi mở hơn, hòa
mình vào những môi trường, những sinh hoạt Phong trào để nhìn thấy cuộc đời
tươi đẹp muôn mầu muôn sắc. Mùa hè, mùa nóng bức khó chịu, nhưng từ mốc điểm
đó, mùa hè đã có sức lôi cuốn kỳ diệu, tôi luôn mong chờ để mỗi năm tôi có thêm
những người bạn mới.
Đặc biệt từ mùa hè
năm 2007, tôi đã có những mùa hè tuyệt vời với các chị em nơi nhiều Giáo phận tại
quê hương, để rồi năm nay, hè 2013 tôi vui sướng có thêm được 44 người bạn mới
tận miền Bắc xa xôi: Khóa #1 Bắc Ninh, quê hương của các bài Quan họ.
Các bạn thân mến,
Được tiếp xúc, gần
gũi và phục vụ các bạn trong khóa học là hồng ân lớn Chúa ban, đã để lại cho
tôi nhiều kỷ niệm khó quên.
Các cụ dạy đi một
ngày đàng học một sàng khôn thật chẳng sai. Có tiếp xúc trao đổi với các bạn,
tôi mới nhìn thấy những cuộc sống khác, khác về nhiều phương diện. Giữa những
khó khăn vây bọc tứ bề, các bạn đã kiên cường chống trả, đôi khi phải bơi ngược
dòng giữa xã hội lây nhiễm nền văn minh sự chết hôm nay. Tôi cảm động quá về sự
cố gắng của nhiều bạn quyết tâm vượt khó, vượt đường xa để đáp lời mời gọi của
Thầy đến với khóa học. Các bạn đã là mẫu gương sống động cho tôi học theo. Hành
động của các bạn đã đánh động tôi xét mình lại để nhìn rõ hơn những hồng ân
Chúa ban, để hạnh phúc với hiện tại mà tạ ơn Chúa.
Từ cuộc sống của các
bạn, tôi càng khám phá tình yêu vô biên của Thiên Chúa dành cho mọi người. Tình
yêu Chúa, tình cho không biếu không mà nhiều khi con người hờ hững không đón nhận,
cứ tưởng mình bị bỏ rơi. Tâm tình của chị em mình trước Thánh Thể đã giúp tôi cảm
nghiệm điều này. Tôi nhận ra rằng, khi mình cảm thấy đau khổ, cô đơn thì phải
chăng đó là lúc tôi đang đóng cánh cửa lòng??
Cũng từ cuộc sống của
các bạn, tôi hiểu thêm về môi trường và sự quan trọng của việc nghiên cứu môi
trường. Có biết rõ môi trường mới thỏa mãn được nhu cầu của môi trường để ảnh
hưởng đến môi trường. Nhờ sự gặp gỡ nhiều hoàn cảnh, tôi càng phải cởi mở hơn,
suy xét kỹ lưỡng hơn và tế nhị nhiều hơn nữa.
Tôi thật là vui với
bầu khí khóa học này, nơi mọi người cùng nắm tay chung quanh Thầy Chí Thánh.
Tôi nhớ đến tính chất phổ quát của Giáo hội, nơi mọi người không phân biệt màu
da, giầu sang nghèo khổ... bổ sung cho nhau, hiệp nhất nên một và cùng nhìn về
một hướng, cùng thực thi sứ mạng. Từ sự hiệp nhất này đã nảy sinh những tình cảm
chan hòa, tạo bầu khí đầm ấm vui tươi trong suốt khóa. Những tiếng cười thoải
mái tự nhiên làm quên đi những đắng cay của đời sống. Những quan tâm chăm sóc
nhau đã phủ lấp những âu lo và vất vả của cuộc đời. Tôi cảm động thật nhiều
trong giờ phút chia tay, nhất là buổi sáng hôm sau với 15 người bạn ở thật xa
phải lưu lại qua đêm. Những giọt lệ bịn rịn lưu luyến, những giọt lệ hạnh phúc
đang dâng trào cùng hướng về tương lai có Chúa, có anh chị em...
Cám ơn các bạn, nhờ
có các bạn tôi đã được sống những ngày đáng sống và có được những kỷ niệm tuyệt
vời. Các kỷ niệm này sẽ là những hành trang quý giá trên đường lữ hành của tôi,
sẽ là động cơ thúc đẩy tôi vượt qua những chướng ngại. Mỗi khi nhớ đến các bạn,
biết bao hình ảnh ùa về, biết bao tâm tình muốn chia sẻ, biết bao yêu thương muốn
trao tặng... Có viết hoài viết mãi chắc cũng chẳng hết cho được, nhất là tôi chẳng
quen đánh chữ trên bàn phím. Mỗi mẫu tự được 'mổ cò' là mỗi khối tình muốn trao
đến từng bạn quý yêu đấy.
Các bạn ơi,
Hè 2011, chúng tôi
đã có dịp về Bắc Ninh với bữa cơm thịnh soạn ở tòa Giám mục. Hôm đó chúng tôi
được nghe các Dì thuộc tu hội Hiệp Nhất hát những bài Quan họ hay quá. Lời ca
đã làm chúng tôi lưu luyến, bịn rịn khó về, đã là mối giao duyên nối kết chúng
tôi với Bắc Ninh để có được hồng phúc hôm nay. 44 bạn là món quà tuyệt vời Thầy
đã ban tặng cho tôi. 44 bạn là 44 bài Quan họ thắm thiết, sao tôi dứt lòng ra
đi cho nổi! Nhưng chị em mình còn có quá nhiều công việc trước mặt với gia
đình, chồng con, với các môi trường mà Thầy muốn chúng mình trở về làm chứng
cho Thầy và chia sẻ tình yêu Thầy đến mọi người, chị em mình phải chia tay
thôi.
Người ta bảo 'xa mặt
nhưng không cách lòng', tuy ở cách xa nhau ngàn dặm, tôi vẫn nhớ đến các bạn, vẫn
muốn nắm tay các bạn trong sinh hoạt Hậu Cursillo, quyết bảo toàn trọn vẹn tinh
thần và thành quả của khóa 3 Ngày mà chị em chúng mình mới cùng đồng hành.
Cầu chúc các bạn mãi
là những chứng nhân sống động của Thầy Chí Thánh Giêsu giữa dòng đời hôm nay.
Thân mến tạm biệt
các bạn và hẹn gặp lại hè 2014.
Ultreya! De Colores!
Kim Thùy
(Email: trinhkimthuy2013@gmail.com)
(Trích tệp Cảm nghiệm K3N Bắc Ninh 2013)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét