Thông
điệp của Thượng Hội Đồng Giám Mục
gửi các gia đình Kitô giáo
gửi các gia đình Kitô giáo
Toàn văn - Bản dịch tiếng Pháp chính thức
Rôma – 18/10/2014 (Zenit.org) Thượng
Hội Đồng Giám Mục
HỘI NGHỊ KHOÁNG ĐẠI THƯỢNG HỘI ĐỒNG CÁC GIÁM MỤC
KỲ III
THÔNG ĐIỆP
Chúng tôi, các Nghị Phụ hội họp tại Rôma xung
quanh Đức Giáo Hoàng Phanxicô trong Hội Nghị khoáng đại ngoại thường của Thượng
Hội Đồng Giám Mục, chúng tôi gửi đến tất cả các gia đình trên các châu lục khác
nhau, đặc biệt những gia đình đi theo Đức Kitô, là Đường, là Sự Thật và là Sự
Sống. Chúng tôi thể hiện lòng ngưỡng mộ và lòng biết ơn của chúng tôi vì chứng
cứ hàng ngày mà anh chị em đã cống hiến cho chúng tôi, cũng như cho thế giới,
bằng lòng trung thành, đức tin, đức cậy và đức ái của anh chị em.
Chúng tôi cũng vậy, là những mục tử của Giáo
Hội, chúng tôi được sinh ra và lớn lên trong các gia đình với lịch sử và những
thăng trầm đủ loại. Với tư cách linh mục và giám mục, chúng tôi đã gặp và đã
trải nghiệm bên cạnh các gia đình đã kể với chúng tôi bằng lời và bộc lộ bằng
hành động tất cả một chuỗi những tuyệt vời cũng như những khó khăn.
Việc chuẩn bị của hội nghị Thượng Hội Đồng
Giám Mục này, từ các câu trả lời danh sách các câu hỏi gửi cho các Giáo Hội
trên toàn thế giới, đã giúp cho chúng tôi lắng nghe được nhiều trải nghiệm gia
đình. Cuộc đối thoại của chúng tôi trong những ngày công nghị cũng làm phong
phú cho chúng tôi lẫn nhau, giúp chúng tôi nhìn ra thực tế sống động và phức
tạp trong đó các gia đình đang phải sinh hoạt.
Chúng tôi xin đề nghị với anh chị em lời phán
dạy này của Chúa Kitô: "Này đây Ta đứng trước cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta
và mở cửa, thi Ta sẽ vào nhà người ấy, sẽ dùng bữa với người ấy, và người ấy sẽ
dùng bữa với Ta" (Kh 3, 20). Cũng như Người đã làm trong những chuyến đi
trên các nẻo đường Đất Thánh, đi vào các nhà trong làng, ngày hôm nay, Chúa
Giêsu vẫn còn tiếp tục đi qua đường phố của các thành thị chúng ta. Trong gia
đình, các anh chị em đã trải nghiệm bóng tối và ánh sáng, những thách thức kích
động, nhưng đôi khi cũng là những thử thách bi thảm. Bóng tối dầy đặc hơn, đến
độ trở thành màn đen, khi mà điều ác và tội lỗi len lỏi được vào ngay trung tâm
gia đình.
Trước hết, có một thách thức to lớn về sự
chung thủy trong tình yêu vợ chồng. Sự suy yếu của đức tin và các giá trị, chủ
nghĩa cá nhân, sự nghèo nàn các quan hệ, áp lực của một sự vội vã cản trở suy
nghĩ cũng để dấu ấn trên đời sống gia đình. Người ta sẽ chứng kiến nhiều cuộc
khủng hoảng vợ chồng, thường được đối đầu bằng cách đập đổ, không có can đảm
của sự nhẫn nại, của sự đặt lại vấn đề, của sự tha thứ cho nhau, của sự hòa
giải và cả sự hy sinh. Những thất bại này, như thế là nguồn gốc của những quan
hệ mới, những cặp đôi mới, những sự kết hợp mới và những hôn nhân mới, tạo ra
những tình trạng phức tạp và có vấn đề về mặt lựa chọn đời sống Kitô giáo.
Trong những thách thức đó, chúng tôi muốn
nhắc tới những thử thách của cuộc sống. Chúng ta hãy nghĩ đến sự đau đớn có thể
xẩy đến khi một đứa nhỏ bị khuyết tật, khi có một căn bệnh trầm trọng, hay một
sự thoái hóa thần kinh tuổi già, hay cái chết của một người thân yêu. Sự chung
thủy rộng lượng của bao gia đình phải sống trong những thử thách với lòng can
đảm, đức tin và tình yêu là đáng ngưỡng mộ, khi các gia đình này không coi đó
là cái gì bị cướp đi hay bị bắt buộc, mà coi đó như cái gì được ban xuống cho
họ và rồi họ hiến tặng lại, khi nhận biết nơi tất cả mọi người bị thử thách,
chính là Đức Kitô đang chịu đau đớn.
Chúng tôi nghĩ đến những khó khăn kinh tế gây
ra bởi những hệ thống đồi bại, bởi "chủ nghĩa tôn thờ tiền bạc" và
bởi "tính độc tài của nền kinh tế bịt mặt và không có mục tiêu nhân bản rõ
rệt" (Evangelii gaudium, 55) sỉ nhục phẩm giá con người. Chúng tôi nghĩ
đến những người cha, người mẹ không có công ăn việc làm, bất lực trước những
nhu cầu sơ đẳng nhất của gia đình mình; và đến những người trẻ đang đứng trước
những ngày tháng vô công rồi nghề và không có hy vọng, làm mồi cho cho những sa
đọa ma túy và tội ác.
Sau chót, chúng tôi nghĩ đến đám đông các gia
đình nghèo khó, và những gia đình đang bám víu vào một con thuyền để đạt được
những phương tiện sống còn, đến những gia đình tỵ nạn đang lang thang vô vọng
trong sa mạc, đến những gia đình đang bị bách hại chỉ vì đức tin và những giá
trị tinh thần và nhân bản, đến những gia đình bị hành hạ bởi chiến tranh và đàn
áp. Chúng tôi cũng nghĩ đến những phụ nữ đang chịu đựng bạo lực và lạm dụng,
nạn buôn bán người, đến những trẻ em và những nạn nhân trẻ bị lạm dụng, kể cả
bởi những người có bổn phận chăm sóc họ và nuôi họ lớn lên trong tin tưởng, đến
những thành viên của bao gia đình bị nhục nhã và trong cơn khó khăn. "Nền
văn hóa thoải mái làm cho chúng ta tê dại đi và […] tất cả những cuộc đời đã bị
gẫy đổ bởi thiếu các phương tiện, đối với chúng ta, dường như chỉ là một màn
kịch không gây chấn động gì cho chúng ta cả (Evangeli gaudium). Chúng tôi kêu
gọi các chính quyền và các tổ chức quốc tế hãy phát huy các quyền của gia đình
nhằm vào công ích.
Đức Kitô đã muốn rằng Giáo Hội của Người là
một ngôi nhà với các cánh cửa luôn rộng mở và sẵn sàng đón tiếp, không thải
loại bất cứ người nào. Chúng tôi tri ân các vị mục tử, các tín hữu và các cộng
đoàn sẵn sàng đồng hành và gánh vác những rách nát nội bộ và xã hội của các cặp
vợ chồng và các gia đình.
***
Tuy nhiên, cũng vẫn còn ánh đèn le lói buổi
chiều sau những khung cửa sổ nhà người ta trong thành phố, trong những nơi cư
ngụ khiêm tốn ở những vùng ngoại ô hay trong các làng mạc và cả trong những lán
trại : ánh đèn này chiếu sáng và sưởi ấm thể xác và tâm hồn. Ánh sáng đó, trong
những thăng trầm cuộc đời hôn nhân của vợ chồng, cháy lên nhờ một sự gặp gỡ :
đó là một quà tặng, một ân điển được bầy tỏ - như sách Sáng Thế đã nói (2,18) –
khi hai khuôn mặt gặp lại "trước mặt" nhau, như một "sự giúp đỡ
tương ứng", nghĩa là vừa giống nhau, vừa bổ túc cho nhau. Tình yêu của
người đàn ông và người đàn bà dậy cho chúng ta rằng mỗi người trong hai người
đều cần đến nhau để thành chính mình, mỗi người vẫn khác nhau trong căn tính
đang mở ra và tỏ ra trong sự hiến tặng cho nhau. Đó chính là cách biểu lộ gợi ý
của người phụ nữ trong sách Diễm Ca: "Người tôi yêu thuộc trọn về tôi, và
tôi, thuộc trọn về chàng […] Tôi thuộc trọn về người tôi yêu, người tôi yêu
thuộc về tôi trọn vẹn" (Dc 2, 16; 6, 3).
Để cho cuộc gặp gỡ này được đích thực, hành
trình bắt đầu với thời gian đính hôn, thời gian chờ đợi và chuẩn bị. Nó cập
nhật đầy đủ trong bí tích hôn phối nơi Thiên Chúa đóng dấu ấn của Người, với sự
hiện diện và ân điển của Người. Con
đường như thế, đi qua tình dục, lòng nhân lành, vẻ đẹp kéo dài cả sau sự cường
tráng và cái non trẻ của tuổi thanh xuân. Do bản chất của nó, tình yêu hướng
tới phù hợp với vĩnh cửu, đến độ hiến mạng sống mình cho người mình yêu (x. Ga
15, 13). Dưới ánh sáng này, tình yêu vợ chồng, duy nhất và bất khả phân ly,
kiên trì mặc dù nhiều khó khăn của những giới hạn con người; đó là một trong
những phép lạ tốt đẹp, dù rằng nó cũng là cái chung nhất.
Tình yêu này trải ra qua khả năng sinh sản và
truyền sinh vốn không chỉ là sinh con đẻ cái mà còn là sự hiến tặng sự sống của
Chúa trong Phép Rửa, trong giáo dục và dạy giáo lý cho trẻ em. Đây cũng là khả
năng hiến tặng sự sống, tình yêu thương và các giá trị. Trải nghiệm này cũng có
thể có được, kể cả đối với những người không thể có con cái. Các gia đình trải
nghiệm cuộc sống tươi sáng này trở thành cho tất cả mọi người một chứng cứ, đặc
biệt cho người trẻ.
Trên hành trình này, vốn đôi khi coi như một
đoạn đường mòn vất vả với những khó khăn và những vấp ngã, người ta luôn tìm
thấy sự hiện diện và đồng hành của Thiên Chúa. Gia đình đã trải nghiệm điều này
trong tình yêu thương lẫn nhau và trong sự đối thoại giữa vợ với chồng, giữa
cha mẹ với con cái, giữa anh chị em với nhau. Gia đình cũng trải nghiệm bằng
cách cùng nhau chung nghe Lời Thiên Chúa và chia sẽ cầu nguyện chung : một ốc
đảo tinh thần nhỏ bé cần được sắp đặt mỗi ngày vào một lúc nào đó. Cũng có sự
dấn thân mỗi ngày cho việc giáo dục đức tin, giáo dục về cái đẹp của cuộc đời
Phúc Âm và thánh thiện. Nhiệm vụ này thường hay được chia sẻ và tiến hành, với
nhiều tình thương và lòng tận tụy, bởi các bậc ông bà trong gia đình. Như thế,
gia đình xuất hiện giống như một Giáo Hội đích thực tại gia, được mở ra với cái
gia đình của các gia đình là cộng đoàn Hội Thánh. Như thế, các cặp vợ chồng
Kitô giáo được kêu gọi trở thành những bậc thầy trong đức tin và trong tình yêu
bên các cặp vợ chồng trẻ.
Sau đó, có một thành ngữ khác của sự hiệp
thông huynh đệ, thành ngữ của bác ái, của hiến tặng, của sự gần gũi những người
bị bỏ rơi, những người bị gạt ra ngoài lề xã hội, những người nghèo khó, cô
đơn, bệnh hoạn, những người khách lạ, những gia đình đang cơn khủng hoảng, còn
giữ trong ký ức lời phán dạy của Chúa: "Cho thì có phúc hơn là nhận"
(Cv 20,35). Đây là một ơn chia sẻ các của cải, ơn hiện diện, ơn tình yêu và
lòng thương xót và cũng là một chứng cứ cho sự thật, cho ánh sáng và cho ý
nghĩa của cuộc đời.
Đỉnh cao đón nhận và tóm tắt tất cả những
liên hệ của sự hiệp thông với Thiên Chúa và với tha nhân là Thánh Lễ ngày chúa
nhật, khi, với tất cả Hội Thánh, gia đình ngồi vào bàn tiệc của Chúa. Chính
Người đã hiến tặng mạng sống Người cho tất cả chúng ta, những khách hành hương
của lịch sử trên đường dẫn đến sự gặp gỡ sau cùng khi "Đức Kitô là tất cả
và ở trong mọi người" (Cl 3, 11). Để được vậy, trong đoạn đầu hành trình
công nghị của chúng tôi, chúng tôi đã suy nghĩ về sự đồng hành mục vụ và về vấn
đề những người ly dị tái hôn tiếp cận các bí tích.
Chúng tôi, các Nghị Phụ, chúng tôi xin anh
chị em hãy cùng đi với chúng tôi đến kỳ công nghị tới.
Mong rằng sự hiện diện của Thánh Gia Chúa
Giêsu, Đức Mẹ Maria và thánh Giuse hợp nhất trong ngôi nhà khiêm nhượng của các
Đấng, ở cùng anh chị em. Cùng nhau, chúng ta hãy hướng về Thánh Gia Nazareth để
dâng lên Cha chung của tất cả mọi người lời cầu khẩn của chúng ta cho các gia
đình trên trái đất.
Lạy Cha, xin Cha ban cho tất cả các gia đình có được các
cặp vợ chồng can đảm và tràn đầy khôn ngoan, để họ là gốc rễ của một gia đình
tự do và hợp nhất.
Lạy Cha, xin Cha ban cho các bậc cha mẹ có một ngôi nhà
để sống trong bình an với gia đình của họ.
Lạy Cha, xin Cha ban cho các con cái trở thành những dấu
chỉ của lòng tin tưởng và hy vọng, và cho người trẻ lòng can đảm để cam kết lâu
bền và chung thủy.
Lạy Cha, xin Cha ban cho tất cả mọi người có thể kiếm
được miếng ăn từ chính hai bàn tay mình, được hưởng sự bình an tâm hồn và giữ
cho ngọn đuốc đức tin luôn cháy sáng kể cả trong những lúc tối tăm.
Lạy Cha, xin Cha cho chúng con được thấy một Hội Thánh nở
hoa, luôn luôn trung thành và khả tín, một thị xã công bình và nhân bản, một
thế giới yêu chuộng sự thật, công lý và lòng thương xót.
Mạc Khải (ghxhcg.com) phỏng dịch
(18 octobre 2014) ©
Innovative Media Inc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét