Capture CTV - Audience Générale, Place Saint-Pierre, 24 Février 2016
"Sẽ rất đẹp nếu những
người khai thác có uy quyền ngày nay biết làm giống như" vua A-kháp đã
nhận biết tội lỗi của mình, đã thấu hiểu, đã khiêm nhượng và đã xin tha thứ,
Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã lưu ý và ngài liên kết với giáo huấn của ngôn sứ
I-sai-a khi bình luận rằng: "Và ngôn sứ I-sai-a không phải là cộng
sản!"
Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã
chủ trì triều kiến chung, ngày thứ Tư 24/02/2016 này vào lúc 10 giờ sáng, trên
quảng trường Thánh Phêrô nơi ngài đã gặp gỡ các nhóm hành hương và du khách đến
từ Italia và trên toàn thế giới.
Trong Bài giáo lý bằng tiếng Ý, Đức Giáo Hoàng đã tiếp nối các bài giáo
huấn của ngài về lòng thương xót trong Thánh Kinh, trên chủ đề "Lòng
Thương Xót và quyền lực", từ truyện vườn nho của Nabot, đã bị vua A-kháp
chiếm đoạt trái phép (1V 21, 1b-4a) trước khi nhà vua hối cải.
"Thiên Chúa nhìn thấy
tội ác này và Người đánh động trái tim vua A-kháp và nhà vua, bị đặt trước tội
lỗi của mình, đã hiểu ra, hạ mình và cầu xin tha thứ. Sẽ đẹp biết bao nếu những
người khai thác có uy quyền ngày hôm nay biết làm như thế! Đức Chúa chấp nhận
sự hối cải của nhà vua; tuy nhiên, một người vô tội đã bị giết chết và lỗi lầm
đã phạm sẽ có những hậu quả không thễ tránh được. Quả vậy, điều ác một khi đã
phạm sẽ để lại những vết hằn đau đớn và lịch sử loài người còn mang thương
tích", Đức Giáo Hoàng Phanxicô bình giải.
Ngài đã kêu gọi tin tưởng
vào lòng thương xót của Thiên Chúa: "Lòng thương xót cũng cho thấy, trong
trường hợp này, con đường chủ đạo phải theo. Lòng thương xót có thể chữa lành
các thương tích và làm thay đổi lịch sử. Bạn hãy mở con tim mình ra với lòng
thương xót! Lòng thương xót Thiên Chúa mạnh hơn tội lỗi con người. Nó mạnh hơn.
Đó là tấm gương của vua A-kháp".
Sau khi tóm lược Bài giáo lý
của ngài bằng nhiều thứ tiếng, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã gửi lời chào mừng đặc
biệt đến các nhóm. Buổi triều kiến đã kết thúc khi mọi người cất tiếng hát kinh
Lậy Cha và phép lành Tòa Thánh.
Sau đây là bản dịch toàn văn
bài nói của Đức Giáo Hoàng Phanxicô.
A.B.
Bài giáo lý của Đức Giáo Hoàng Phanxicô bằng
tiếng Ý
Thân
chào quý anh chị em!
Chúng
ta tiếp tục các Bài giáo lý về lòng thương xót trong Thánh Kinh. Trong nhiều
đoạn, có vấn đề những người quyền thế, các vua chúa, những người ở "thủ
lãnh" và cả sự ngao mạn và lạm dụng của họ. Của cải và quyền thế là những
thực tế có thể làm tốt và hữu dụng cho công ích, nếu chúng đợc sử dụng để phục
vụ người nghềo và mọi người, trong công lý và bác ái. Nhưng khi, như đã thường
xẩy ra, chúng được trải nghiệm như một đặc quyền ưu đãi, với lòng ích kỷ và
toàn quyền, chúng sẽ biến thành khí cụ của thối nát và của sự chết. Đó là điều
xẩy ra trong đoạn viết về vườn nho của ông Nabot, được mô tả trong Sách 1 các
Vua, chương 21, và ngày hôm nay, chúng ta sẽ dừng lại ở chương này.
Đoạn
văn này kể rằng vua A-kháp của Israel muốn mua vườn nho của một người tên là
Nabot, bởi vì vườn nho này ở sát cạnh hoàng cung. Chủ tâm có vẻ chính đáng, và
còn là đại lượng nữa, nhưng ở nước Israel, các bất động sản đất đai được coi
như bất khả xâm phạm. Quả vậy, sách
Lê-vi dậy rằng: "Đất thì không được bán đứt, vì đất là của Ta, còn các
ngươi chỉ là ngoại kiều, là khách trọ nhà Ta" (Lv 25, 23). Đất đai là linh thiêng, bởi vì đất
đai là một quà tặng của Đức Chúa, và như quà tặng, nó phải được giữ gìn và bảo
vệ, như dấu chỉ của phúc lành Thiên Chúa truyền lại từ thế hệ này tới thế hệ
khác và như là sự bảo đảm phẩm giá cho tất cả mọi người. Như thế, người ta hiểu
được câu trả lời từ chối của ông Nabot với vua: "Xin Đức Chúa đừng để tôi
nhượng gia sản của ông cha tôi cho ngài" (1V 21, 3).
Vua
A-kháp phản ứng với sự từ chối này một cách cay đắng và khinh mạn. Vua cảm thấy
bị xúc phạm – ngài là vua, là người quyền quý - bị hạ giá trong vương quyền của
mình và bị thất vọng trong khả năng thỏa mãn ham muốn chiếm đoạt. Nhìn thấy nhà
vua suy sụp như thế, vợ vua là l-de-ven, một bà hoàng hậu ngoại giáo đã tích
cực thờ cúng thần linh và giết hại các ngôn sứ của Đức Chúa (x. 1V 18, 4), -bà
ta không xấu xí, nhưng bà ấy hung dữ! – Đã quyết định can thiệp. Những lời bà
nói với vua rất có ý nghĩa. Anh chị em sẽ cảm thấy tính hung dữ đàng sau người
đàn bà này khi nghe bà nói: "Ông có phải là vua dân Israel hay không? Ông
đứng lên đi, ăn uống đi, và vui vẻ lên đi: tôi, tôi sẽ lấy cho ông cái vườn nho
của tên Nabot". Bà ta đã nhấn mạnh đến uy thế và quyền lực của nhà vua,
vốn dưới cách nhìn của bà ta, đã bị đem ra thách thức bởi sự từ chối của ông
Nabot. Một quyền lực mà bà coi như tuyệt đối và qua đó, mọi ý muốn của vua đầy
uy quyền trở thành mệnh lệnh. Vị thánh cả Ambrôsiô có viết một cuốn sách về
giai đoạn này. Nó nang tên là Nabot.
Trong Mùa Chay này nên đọc cuốn sách đó. Rất hay, và rất cụ thể.
Nhớ
tới những điều đó, Chúa Giêsu phán với chúng ta: "Anh em biết: thủ lãnh
các dân thì dùng uy mà thống trị dân, những người làm lớn thì lấy quyền mà cai
quản dân. Giữa anh em thì không được như vậy: Ai muốn làm lớn giữa anh em, thì
phải làm người phục vụ anh em" (Mt 20, 25-27). Nếu mất đi cái khoản phục
vụ, quyền lực biến thành sự ngạo mạn và trở thành thống trị và đàn áp. Chính đó
là điều đã xẩy ra trong câu chuyện vườn nho của ông Nabot. Bà hoàng hậu
I-dê-ven, đã không ngần ngại đưa ra quyết định thủ tiêu ông Nabot và bà ta đã
thi hành kế hoạch của bà ta. Bà đã dùng những lớp vỏ giả dối của một nền lề
luật tai ác: bà nhân danh nhà vua đã gửi thư cho các bô lão các kỳ mục của
thành phố, ra lệnh đưa ra những chứng dối công khai tố cáo ông Nabot là đã chửi
rủa Thiên Chúa và nhà vua, một tội đáng tử hình. Như thế, một khi ông Nabot đã
chết rồi, nhà vua có thể chiếm lấy vườn nho của ông. Và đây không phải là một
chuyện đã xẩy ra ở thời xa xưa, nó cũng là một chuyện của ngày hôm nay, những
kẻ quyền thế, để có nhiều tiền của hơn, đã khai thác bóc lột người nghèo, bóc
lột kẻ khác. Đó là chuyện buôn người, chuyện cưỡng bách lao động, những người
nghèo khổ phải làm chui với đồng lương tối thiểu, để làm giầu cho những kẻ
quyền thế. Đó là chuyện của các chính trị gia tham nhng ngày càng muốn vơ vét
nhiều hơn! Bởi vậy, tôi đã nói rằng nên đọc cuốn sách của thánh Ambrôsiô, về
ông Nabot, bởi vì cuốn sách đó mang tính thời sự.
Sủ
dụng quyền lực mà không tôn trọng sự sống, không có công lý, không có lòng
thương xót sẽ dẫn đến hậu quả như thế đó. Và khát vọng quyền lực trở nên tham
lam, muốn có tất cả sẽ dẫn đến hậu quả như thế đó. Một đoạn văn của ngôn sứ
I-sai-a mang tính soi sáng đặc biệt trên đề tài này. Đức Chúa đã cảnh báo chống
lại sự tham lam của những đại điền chủ luôn muốn có nhiều nhà nhiều đất hơn
nữa. Và ngôn sứ I-sai-a đã nói: "Khốn thay những kẻ tậu hết nhà nọ đến nhà
kia, nối thêm ruộng này đến ruộng khác, tới mức không còn chỗ trống nào, và chỉ
còn một mình các người ở lại trong xứ (Is 5, 8).
Và
ngôn sứ I-sai-a đã không phải là cộng sản! Nhưng Thiên Chúa cao trọng hơn tính
độc ác và những trò bẩn thỉu của con người. Trong lòng thương xót của Người,
Người sai ngôn sứ Êlia để giúp đỡ vua A-kháp hối cải. Bây giờ hãy giở sang
trang khác xem chuyện kết thúc như thế nào? Thiên Chúa nhìn thấy tội ác và đánh
động con tim vua A-kháp và nhà vua, bị đặt trước tội lỗi của mình, đã hiểu, đã
hạ mình và đã xin tha thứ. Sẽ đẹp biết bao nếu những kẻ quyền thế ngày nay cũng
làm như thế! Đức Chúa chấp nhận sự hối cải của nhà vua; tuy nhiên, một người vô
tội đã bị giết chết và lỗi lầm đã phạm sẽ có những hậu quả không thể tránh
được. Quả vậy, điều ác một khi đã phạm sẽ để lại những vết hằn đau đớn và lịch
sử loài người còn mang thương tích.
Lòng
thương xót cũng cho thấy, trong trường hợp này, con đường chủ đạo phải theo.
Lòng thương xót có thể chữa lành các thương tích và làm thay đổi lịch sử. Bạn
hãy mở con tim mình ra với lòng thương xót! Lòng thương xót Thiên Chúa mạnh hơn
tội lỗi con người. Mạnh hơn. Đó là tấm gương của vua A-kháp.
Chúng
ta không biết đến quyền lực, khi chúng ta nhớ tới sự giáng thế của Con Vô Tội
của Thiên Chúa làm người để phá hủy sự ác bằng sự tha thứ của Người. Chúa Giêsu
Kitô là Vua đích thực, nhưng quyền lực của Người hoàn toàn khác. Ngai tòa của
Người là cây thập giá. Người không phải ông vua giết người, mà trái lại, Người
ban sự sống. Bằng cách đi đến với mọi người, nhất là những người yếu hèn, Người
phá tan sự cô đơn và số phận phải chết do tội lỗi đưa tới. Chúa Giêsu Kitô,
bằng sự gần gũi và lòng nhân ái của Người, dẫn đưa những người có tội vào không
gian ân điển và tha thứ. Và đó chính là lòng thương xót của Thiên Chúa.
Bản dịch tiếng
Pháp: Constance Roques (Zenit)
Mạc Khải phỏng
dịch từ bản tiếng Pháp của Zenit.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét