Ước nguyện đầu xuân
Mùa xuân Đinh Dậu đang về. Vào thời khắc thiêng liêng chuyển giao giữa năm cũ và
năm mới, mỗi chúng ta đều có những ước nguyện cho bản thân và gia đình. Dù
thuộc tín ngưỡng nào, người ta cũng tin rằng, những nguyện ước từ trái tim chân thành,
được thể hiện trong những giây phút khởi đầu của xuân mới sẽ thành hiện thực.
Người tín hữu công giáo tin vào tình thương của Chúa Quan phòng, và vào lời hứa
của Chúa Giêsu: “Ai tin thì sẽ được, ai tìm thì sẽ thấy và ai gõ cửa thì sẽ mở
cho” (Mt 7,7), nên thường cầu nguyện lúc giao thừa và đi lễ đầu năm để xin ơn
lành trong năm mới. Trong niềm phó thác vào tình thương của Chúa, với xác tín
rằng Chúa là nguồn mạch mọi ân phúc, chúng ta cùng dâng lên Ngài những ước
nguyện đầu xuân.
Ơn đầu tiên mà chúng ta cần cầu nguyện,
đó là xin Chúa ban ơn bình an cho thế giới. Bức tranh toàn cảnh thế giới đầu
năm 2017 xem ra ảm đạm và tăm tối. Nhân loại lo sợ trước nạn khủng bố đang rình
rập từ Đông sang Tây, từ Bắc xuống Nam, từ châu Âu, châu Mỹ rồi tới châu Á. Những
cuộc bạo loạn xảy ra khắp nơi. Chiến tranh giết chóc triền miên tại một số nước
Trung Đông. Nơi một số quốc gia Hồi giáo và Ả-rập, những Kitô hữu là nạn nhân
của các cuộc xung đột. Để duy trì đức tin và bảo toàn mạng sống, họ phải bỏ quê
hương, lên đường lánh nạn, chấp nhận bao đau thương trong hành trình tha hương
vô định. Cùng với những “nhân tai”, là hiện tượng biển đổi khí hậu, gây nên
những hậu quả nghiêm trọng. Nơi này hạn hán, nơi kia lũ lụt, nơi khác tuyết lở,
làm cho cuộc sống bị đảo lộn, nhiều người phải sống cảnh màn trời chiếu đất,
lâm cảnh đói khát vì mất mùa. Thiên nhiên nổi giận trước sự tàn phá vô trách
nhiệm của con người, làm cho môi trường bị ô nhiễm, rừng bị tàn phá, tài nguyên
bị khai thác cạn kiệt. Những bệnh nguy hiểm như cúm gia cầm, virút Zika, như
những làn sóng lây lan nhanh, rất khó kiềm chế. Trước tình hình thế giới bất an
bất ổn này, chúng ta nguyện cầu cho những nhà lãnh đạo các quốc gia, để họ biết
dựa trên những nguyên tắc căn bản, tôn trọng quyền con người và lấy hạnh phúc
của người dân làm tiêu chí quan trọng cho mọi hành động cũng như mọi quyết định
của đường lối chính trị.
Với lòng yêu mến quê hương, chúng ta
dâng lời cầu xin Chúa cho tổ quốc và dân tộc Việt Nam được bình an. Thế kỷ
trước, đất nước thân yêu mang hình chữ “S” này đã trải qua hai cuộc chiến tranh
khốc liệt. Người dân Việt Nam khao khát hòa bình, vì họ đã trải nghiệm những
hậu quả của chiến tranh. Không ai muốn nghe tiếng súng đạn, chém giết. Chẳng ai
muốn xung đột, chia lìa. Ngày hôm nay, tiếng bom đạn đã chấm dứt trên quê
hương, nhưng dân tộc này còn nhiều đau khổ, do nghèo nàn, khó khăn về kinh tế.
Nạn tham nhũng như câu chuyện dài chưa có hồi kết, trái lại, ngày một nghiêm
trọng và quy mô hơn. Bạo lực tràn lan, gây chết chóc đau khổ cho bao gia đình. Sự
cách biệt giữa người sống ở thành thị và nông thôn còn chênh lệch xa vời. Thanh
niên nam nữ vì mưu sinh phải rời quê hương, đánh đổi sức lực thanh xuân với
đồng lương rẻ mạt nơi xứ người, giống như những nô lệ thời hiện đại. Trong số
những “công nhân xuất khẩu”, nhiều người bị bạc đãi, cư xử tệ bạc và thậm chí
bị đánh đập đến tàn phế. Những cô dâu Việt, muốn đổi đời, chấp nhận nhắm mắt
đưa chân tới một tương lai vô định. Trong số họ, một số ít tìm được hạnh phúc,
phần đông còn lại phải chấp nhận thân phận hẩm hiu, tương lai tăm tối, nhiều
người đã tự kết liễu đời mình. Ở trong nước, vì lòng tham, người ta làm bất cứ
điều gì đem lại lợi nhuận. Lương tâm con người bị coi rẻ, đạo đức con người bị
lãng quên. Hậu quả là hàng giả, thực phẩm nhiễm độc tràn lan trên thị trường.
Người ta đang giết dần giết mòn một dân tộc. Đã có những “làng ung thư” do
nguồn nước bị nhiễm độc. Chúng ta cầu xin cho đất nước được thanh bình, cho mọi
người biết tôn trọng tiếng nói của lương tâm, vì lương tâm là luật của Chúa in
vào tâm hồn con người. Khi sống theo lương tâm, người ta không dám làm điều
xấu, cuộc sống sẽ an bình tốt đẹp.