Hiển thị các bài đăng có nhãn Tham khảo. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tham khảo. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2015

Học hỏi về Kinh Mân Côi

LỊCH SỬ CHUỖI MÂN CÔI

niềm vui khám phá: ai là tác giả kinh mân côi?

Lịch sử Chuỗi Mân Côi, dưới hình thức hiện tại, có từ thời Thánh Đa Minh và các tu sĩ dòng Đa Minh vào những thế kỷ 13 đến 15. Tuy nhiên, nguồn gốc của tràng chuỗi có lâu đời hơn, kể từ thế kỷ thứ 9 tại Ái Nhĩ Lan. Các tu sĩ tại đây cũng như tại các nơi khác, đã dùng Thánh Vịnh cầu nguyện hằng ngày. Giáo dân, vì cảm mến lòng tôn sùng của các tu sĩ này, đã xin các ngài dạy cho một hình thức để họ có thể cầu nguyện. Vì phần đông dân chúng thời đó không biết đọc và 150 Thánh Vịnh lại quá dài, không nhớ nổi, nên một vị tu sĩ táo bạo đã nghĩ ra tư tưởng cho họ cầu nguyện lặp đi lặp lại một kinh mà họ đã thuộc lòng, tức đọc Kinh Lạy Cha 150 lần.
Giai đoạn đầu tiên đi tới việc dùng hạt như bây giờ, là lúc đó họ dùng những túi nhỏ đựng 150 hòn sỏi để giúp các tín hữu đếm đủ số kinh của mình. Giữ cả 150 viên sỏi một lúc là điều rất phiền toái và không bao lâu có người nghĩ ra thắt 150 gút trên một dây thừng. Rốt cuộc dây thừng nhường chỗ cho những sợi dây nhỏ kết 150 hạt gọi là “Tràng Kinh Lạy Cha” (pater noster). Người ta đọc Kinh Lạy Cha theo mỗi  hạt, 50 hạt một lúc, hoặc tăng lên thành 100 hay 150…Lối cầu nguyện này cũng được mệnh danh là “sách nhật tụng của người nghèo”.
Trong thời gian này tại lục địa Âu Châu, các Kitô hữu cũng khai triển một lối cầu nguyện tương tự. Nhưng thay vì đọc Kinh Lạy Cha, họ đọc 50 kinh Kính Mừng (Ave Maria), dùng những lời Thiên Thần Gabriel chào Đức Maria: “Kính mừng Maria, đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng Bà. Còn những lời của bà thánh Elizabeth chào Đức Maria “Bà có phúc lạ hơn mọi người nữ” đến thế kỷ thứ 12 mới được thêm vào và tên Chúa Giêsu được thêm vào sau, trong thế kỷ 13.
Cũng trong thế kỷ 13, Tràng Kinh Lạy Cha (Pater noster) và Tràng Kinh Kính Mừng (Aves) bắt đầu nhập chung. Các tu sĩ bắt đầu thêm lời nguyện gẫm khi đọc 150 Thánh Vịnh, và soạn lời kinh chúc tụng vinh danh Chúa Giêsu dựa trên những suy niệm này. Những lời nguyện chúc tụng, tất cả 150 kinh được gọi là “Những Thánh Vịnh của Chúa Giêsu Kitô Đấng Cứu Thế, Chúa chúng ta.” Tiếp theo sau là các Thánh Vịnh tôn vinh Mẹ Maria. 

Thứ Năm, 23 tháng 1, 2014

Tuần cầu nguyện cho sự hiệp nhất các Kitô hữu - 18-25/01/2014

KINH CẦU CHO SỰ HIỆP NHẤT

(Đức Giáo Hoàng Phaolô VI biên soạn)

Lạy Chúa Giêsu,
trước ngày chịu chết vì chúng con,
Chúa đã nguyện cầu
cho các Tông đồ và tất cả mọi người
được liên kết với nhau nên một,
như Con ở trong Cha và như Cha ở trong Con.
Xin cho chúng con cảm thấy xót xa đau buồn
về những thất tín, chia rẽ nơi chúng con.
Xin cho chúng con biết thẳng thắn nhìn nhận,
và có lòng cam đảm để khai trừ mọi lãnh đạm,
lòng nghi ngờ và tính đố kỵ tiềm ẩn nơi chúng con.
Xin cho chúng con được gặp nhau trong Chúa
hầu cho tâm hồn và môi miệng chúng con
luôn vang lên lời nguyện cầu hiệp nhất như lòng Chúa ước ao.
Lạy Thiên Chúa Tình Yêu hoàn hảo,
xin giúp chúng con tìm thấy nơi Chúa
con đường dẫn đưa đến Hiệp Nhất trong đức Vâng Phục,
đến Yêu Thương và Sự Thật. Amen.
 
Đọc thêm:

TÀI LIỆU TUẦN CẦU NGUYỆN CHO CÁC KITÔ HỮU HIỆP NHẤT
NĂM 2014

http://www.hdgmvietnam.org/Images/News/VanKien/FileLocation/GHCGTG_HiepNhat2014_A5.pdf

Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

Xã hội hôm nay

THẢM TRẠNG BUÔN BÁN NGƯỜI
(Gs Nguyễn Đức Tuyên)

Buôn bán người là thương mại chính con người, phổ biến nhất cho các mục đích của chế độ nô lệ tình dục, cưỡng bức lao động hoặc việc khai thác các cơ phận lấy từ thân thể con người. Buôn bán người là một ngành công nghiệp sinh lợi, được ước tính khoảng US$ 32 tỷ mỗi năm trong thương mại quốc tế, so với ước tính hàng năm US$ 650  tỷ cho tất cả các thương mại quốc tế bất hợp pháp vào năm 2010.
Buôn bán người là một tội ác và vi phạm nhân quyền nghiêm trọng. Mỗi năm, hàng ngàn người đàn ông, phụ nữ và trẻ em rơi vào tay bọn buôn người, tại các quốc gia diễn ra ở trong và ngoài nước của họ. Hầu hết các nước trên thế giới bị ảnh hưởng bởi nạn buôn người, cho dù là một quốc gia có nguồn gốc, quá cảnh, hay điểm đến của các nạn nhân. UNODC [1], là cơ quan giám hộ của Công ước Liên Hiệp Quốc chống lại tội phạm có tổ chức xuyên quốc gia (UNTOC) [2] và qua các Nghị định thư, hỗ trợ các quốc gia trong nỗ lực để thực hiện Nghị định thư về ngăn ngừa, trấn áp và trừng trị tội buôn bán người, có hiệu lực từ ngày 25 tháng 12 năm 2003. Tính đến tháng 3 năm 2013 Công ước đã được ký kết bởi 117 quốc gia.
Liên Hiệp Quốc ước tính có gần 2,5 triệu người từ 127 quốc gia khác nhau đang được buôn bán trên thế giới.




[1] United Nations Office on Drugs and Crime
[2] United Nations Convention against Transnational Organized Crime

Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

Thư Giáng Sinh 2013

THƯ GỬI SINH VIÊN, HỌC SINH
DỊP LỄ GIÁNG SINH 2013

Hoàn cảnh này, Cha thiết nghĩ, lại là cơ hội thuận tiện để các con đem niềm vui của Chúa đến trường học, chia sẻ với quý Thầy Cô và bạn bè, nhất là những người bạn không cùng niềm tin với chúng ta. Các con hãy diễn tả cho mọi người thấy niềm vui Giáng Sinh đang trào dâng trong lòng các con, một niềm vui chỉ có Thiên Chúa Tình Yêu mới có thể trao ban. Cho nên, với niềm vui chất chứa trong lòng, các con sẽ làm cho bầu khí trong nhà trường được vui tươi hơn, nhân ái hơn: bằng nụ cười tươi nở trên môi, bằng những nghĩa cử thân ái yêu thương, bằng những cánh thiệp xinh xắn, bằng những món quà đơn sơ và ý nghĩa trao tặng Thầy Cô và bạn bè. Được như vậy, việc các con phải đi học trong ngày lễ Giáng Sinh lại trở thành nguồn ơn phúc và mang lại niềm vui cho quý Thầy Cô và các bạn học của các con. Các con lại được vui mừng vì chính nơi các con lời Thánh Phaolô viết năm xưa: "Anh chị em hãy vui lên trong Chúa luôn; tôi nhắc lại, anh chị em hãy vui lên. Sao cho mọi người thấy được sự hiền hòa dễ thương của anh chị em. Chúa đã tới gần" (Pl 4, 4-5)
(Trích: Thư gửi sinh viên, học sinh dịp lễ Giáng Sinh 2013 của Đức Giám mục Giuse Đinh Đức Đạo, chủ tịch Uỷ ban Giáo dục Công giáo)
Sau đây là nội dung bức thư:

Thứ Hai, 2 tháng 12, 2013

Chuyên đề cuối tuần - TTMV SG 23/11/2013


Tư duy phản biện, nhân tố phát triển xã hội

Đã qua lâu rồi cái thời thiếu thông tin; giờ đây, người ta có cảm giác “bội thực” thông tin; đôi khi, chúng ta phải tiếp nhận những thông tin không cần thiết; thậm chí, có lúc chúng ta bị một số thông tin định hướng cho cuộc sống của mình. Tuy nhiên, tiếp cận và tiếp nhận thông tin như thế nào mới là điều quan trọng. Trước một thông tin xuất hiện, có người tin ngay, có người cho là tin đồn, người khác lại nhận ra đó là thông tin bóp méo sự thật. 



Làm sao có thể phân định thật giả trước một lượng thông tin khổng lồ và đa chiều như thế? Chiều thứ Bảy 23/11/2013 vừa qua,Thạc sĩ Phạm Thị Thúy, Giảng viên Đại học Hành Chánh, đã giới thiệu một cách “nghĩ khác” trước một tin tức chúng ta tiếp nhận qua đề tài “Tư Duy Phản Biện”, do Chương trình Chuyên đề Giáo Dục, thuộc Ban Mục vụ Gia đình TGP Sài Gòn tổ chức tại Trung tâm Mục vụ Tổng Giáo phận.

Trước khoảng gần 100 bạn trẻ tham dự chuyên đề, cô Thúy đã tạo bầu khí sôi nổi ngay từ đầu khi đặt câu hỏi các bạn trẻ mong đợi gì khi đến tham gia chuyên đề này. Có bạn thì muốn biết phản biện là gì, có bạn thì muốn tìm hiểu khi nào nên phản biện, khi nào không, bạn khác lại muốn biết cách thuyết phục người khác. Còn Thạc sĩ Thúy thì nói rằng đây là đề tài không dễ chia sẻ gói gọn trong 3 giờ đồng hồ khi sinh viên đại học phải học đến 45 tiết. Tuy nhiên, cô sẽ trình bày một cách ngắn gọn và khái quát để các tham dự viên hiểu được thế nào là tư duy phản biện, cùng với kỹ năng phản biện và cách thức đón nhận sự phản biện của người khác.

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013

Thư Mục Vụ 2014 - GPXL

GIA ĐÌNH SỐNG VÀ LOAN BÁO TIN MỪNG


Học làm con Chúa qua xây dựng tương quan

HỌC SỐNG LÀM CON NGƯỜI VÀ LÀM CON CHÚA

Trong xã hội loài người, Giáo dục là một trong những vấn đề hệ trọng luôn được chú ý đến nhiều nhất, sớm nhất và vẫn còn tiếp tục như thế mãi đến ngày nay. Mỗi xã hội lại có một nền giáo dục đào tạo ra những lớp người để phục vụ cho xã hội đó. Nền giáo dục của xã hội Quân chủ, Phong kiến khác với nền giáo dục của xã hội tự do, dân chủ… Ngày nay, tuy còn nhiều khác biệt giữa các nền giáo dục ở các nước trên thế giới, nhưng nhân loại đã thống nhất được với nhau ở một số điểm căn bản của việc học qua các tổ chức của thế giới. Unesco đưa ra bốn cột trụ của việc học là: “Học để biết; học để làm; học để sống chung; học để làm người”. Và ban giáo dục Unesco và Unicef đã cùng thống nhất 12 giá trị sống cốt lõi cần giáo dục cho học sinh, sinh viên là: HÒA BÌNH, TÔN TRỌNG, YÊU THƯƠNG, TRÁCH NHIỆM, HẠNH PHÚC, HỢP TÁC, TRUNG THỰC, KHIÊM TỐN,  KHOAN DUNG,  GIẢN DỊ,  ĐOÀN KẾT, TỰ DO.

Về phía Giáo hội Công giáo toàn cầu thì Giáo hội đã khẳng định: “SỰ TỐI  QUAN TRỌNG CỦA GIÁO DỤC” (Vatican II Tuyên Ngôn về giáo dục Kitô giáo). Công đồng Vatican II đã có một Tuyên Ngôn về giáo dục Kitô giáo (Gravissium educationis momentum). Giáo hội công giáo Việt Nam năm 2007, Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đã dành hẳn một Thư Chung về: “Giáo Dục Kitô Giáo” gởi đến Cộng đồng Dân Chúa Việt Nam. Mục (3) lời mở đầu Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đã minh định một cách rõ ràng về mục đích giáo dục Kitô giáo: “Mục đích của nền giáo dục Kitô giáo không chỉ là rèn luyện nhân cách con người thành hữu ích với bản thân, gia đình và xã hội, mà còn là giúp con người sống xứng đáng với tư cách là con Thiên Chúa để mai sau thành công dân nước trời. Sứ mạng đó được khởi nguồn từ Chúa Cha, được thực hiện nơi Chúa Con và được kiện toàn nơi Chúa Thánh Thần”. Trong phần kết (39) HĐGMVN một lần nữa nhắc nhở các tín hữu: “Giáo dục Kitô giáo là công trình học và sống làm con người và làm con Chúa. Đây là trách nhiêm của mọi Kitô hữu mọi nơi mọi thời. Thế hệ trước có trách nhiệm truyền giao đức tin cho thế hệ sau. Thế hệ sau tiếp nhận, củng cố và bàn giao cho thế hệ hậu sinh. Lịch sử là một cuộc hành trình qua đó Kitô hữu chia sẻ đức tin cho nhau dưới sự soi dẫn của Chúa Thánh Thần”.

Trong phạm vi giới hạn của bài viết, tôi không trình bày tuần tự từ Lời mở đến Lời kết của Thư Chung, mà chỉ xin đề cập đến một vài vấn đề liên quan mật thiết với chủ đề: Học sống làm con người, và làm con Chúa.

Thứ Năm, 7 tháng 11, 2013

Sứ vụ của Chân Phước GH Gioan Phaolô II và ĐTC Phanxicô

Sự Đau Khổ, Lòng Thương Xót và Sứ Vụ:
Di sản của Chân Phước Gioan Phaolô II trong Đức Thánh Cha Phanxicô
 Hai vị Giáo Hoàng và hai nhà Toán học Thần học
 
Phụng vụ ngày 22.10 năm nay cử hành lễ nhớ Chân phước Giáo hoàng Gioan Phaolô II. Đây sẽ là lần tưởng niệm cuối cùng được tổ chức trước khi ngài được phong thánh vào tháng Tư năm 2014. Người ta có thể hỏi những đề tài nào trong triều Đại giáo hoàng của Chân phước Gioan Phaolô II vẫn còn giá trị trong triều đại giáo hoàng mới của Đức Thánh Cha Phanxicô. Tôi nghĩ rằng ba chủ đề cho thấy sự liên tục mạnh mẽ giữa hai Đấng kế vị thánh Phêrô: sự hiểu biết của con người trong sự vĩ đại của nó và trong tình trạng đau khổ của con người, việc rao loan Thiên Chúa giàu lòng thương xót, và sự thúc đẩy truyền giáo phát sinh từ hai thực tế này.
 
Tôi không có ý nói rằng Đức Thánh Cha Bênêđictô ở bên ngoài chủ đề có tính liên tục này. Chắc chắn ngài là một phần của sự liên tục, nhưng hôm nay tôi đang tập trung vào Đức Gioan Phaolô và Đức Phanxicô.
 
Cả Chân Phước Gioan Phaolô II và Đức Thánh Cha  Phanxicô thường nói về phẩm giá của con người. Thông điệp đầu tiên của Đức Gioan Phaolô II “Đấng Cứu Chuộc Con Người”, bao gồm trọng tâm tư tưởng của ngài và toàn bộ hướng đi của ngài với tư cách là Đức Giáo Hoàng. Các sáng kiến ​​mục vụ của Năm Thánh Cứu Chuộc, Năm Thánh của thiên niên kỷ mới, các cuộc gặp gỡ với giới trẻ và rất nhiều chuyến tông du, thăm viếng, tất cả đều xoay quanh sự hiểu biết của con người trong sự vĩ đại của nó và trong mầu nhiệm của tội lỗi và sự sa ngã. Cốt lõi bài viết của Đức Gioan Phaolô II là sự thật sâu sắc về thực tế hoàn cảnh khó khăn của con người và nhu cầu căn bản của con người đối với một Đấng Cứu Chuộc.

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

Khánh Nhật Truyền Giáo 20.10.2013

 
TRUYỀN GIÁO BẰNG CHỨNG TÁ ĐỜI SỐNG:
AI CŨNG CÓ THỂ LÀM ĐƯỢC
 
Có lẽ chúng ta đã nghe nói nhiều đến việc truyền giáo. Năm nào cũng nghe, nghe nhiều. Vậy thì truyền giáo là gì? Truyền giáo không phải là tuyên truyền, không phải là quảng cáo. Truyền giáo cũng không phải là áp đặt, cưỡng chế người khác theo mình, cũng không phải là mua chuộc, dụ dỗ người khác theo đạo bằng tiền của, bằng quyền lợi hay bằng những hứa hẹn suông. Truyền giáo là chia sẻ niềm vui, hạnh phúc vì được đón nhận Tin Mừng của Đức Kitô. Thế nhưng, bao nhiêu người cảm thấy hạnh phúc vì được biết Chúa. Có nhiều người tôi tin rằng, đi đạo là chỉ giữ một số các quy định, một số các lề luật, tham dự các nghi thức, để sau này được lên Thiên đàng. Chấm hết. Còn việc truyền giáo là việc của các linh mục, các nam nữ tu sĩ, của Tiểu ban Truyền giáo, hay của một số người có ơn gọi đặc biệt, như thánh Phaolô, thánh Phanxicô Xaviê, v,v…, chứ chẳng phải là việc của mình. Tuy nhiên, truyền giáo là ơn gọi, là trách nhiệm gắn liền với mọi người Kitô hữu. Bao lâu còn là Kitô hữu, bấy lâu còn phải loan báo Tin Mừng. Có thể chúng ta không có khả năng lôi kéo, thuyết phục để cho người khác theo đạo, nhưng “nói” cho người khác biết về đạo bằng chứng tá đời sống thì ai ai cũng có thể làm được. Vậy chứng tá cụ thể đó là gì?
 
- Trước hết là chứng tá bằng đời sống cầu nguyện hy sinh
 
Đây là hoạt động đi đầu và không thể thiếu trong việc loan báo Tin mừng. Nhìn thấy gương chúng ta cầu nguyện, gương chúng ta hy sinh, người ta sẽ được đánh động, được cảm hoá. Nếu đời sống tâm linh của chúng ta được cắm rễ sâu trong đời sống cầu nguyện hy sinh, thì mọi việc ta làm đều có giá trị truyền giáo, đều có khả năng làm cho người khác nhận biết Chúa và đem lại rất nhiều lợi ích cho các linh hồn. Như vậy, ngồi ở nhà, chúng ta vẫn có thể truyền giáo.
 
Không ai có thể nói là tôi không có thì giờ để cầu nguyện. Không ai có thể nói là tôi không có cơ hội để hy sinh. Và để rèn luyện được nếp sống thấm nhuần tinh thần cầu nguyện hy sinh, có sức giới thiệu Đức Kitô cho người khác, thiết tưởng chúng ta có thể nhờ đến Chuỗi Kinh Mân Côi. Nhờ Mẹ dẫn chúng ta bước đi từng bước nhỏ trên đường vâng phục thánh ý Chúa và phục vụ các linh hồn.

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

Truyền Giáo


NĂM ĐỨC TIN:
LỜI MỜI GỌI TRUYỀN GIÁO

(Đức Cha Giuse Đinh Đức Đạo - GM Phụ Tá GP Xuân Lộc)
I. NĂM ĐỨC TIN VÀ VIỆC TRUYỀN GIÁO
1.   Lý do việc cử hành Năm Đức Tin
Ngay từ những số đầu của Tự sắc “Porta Fidei”, Đức Thánh Cha đã nói đến lý do của việc cử hành Năm Đức Tin. Đó là hoàn cảnh của Giáo Hội đang trải qua một cuộc khủng hoảng đức tin sâu rộng (x. PF 2-3).
Một cái nhìn tổng quát cho thấy thế giới hôm nay đang trải qua một cuộc chuyển mình vô cùng rộng lớn và hết sức sâu đậm, làm rúng động các cơ cấu và giá trị văn hóa, xã hội và ngay cả cơ cấu và giá trị tôn giáo. Chỉ nghĩ đến một số hiện tượng đang được cổ võ trên thế giới hôm nay, chẳng hạn, hiện tượng thế tục hóa đang lan tràn khắp nơi, ngay cả trong hàng ngũ các linh mục tu sĩ, theo đó, chính cuộc sống hay nhiều khía cạnh quan trọng của cuộc sống, không còn được nhìn trong mối tương quan với Thiên Chúa, việc thay đổi ý nghĩa và nội dung của hôn nhân và gia đình, việc xóa bỏ sự khác biệt về phái tính, trào lưu coi thường và phá hoại sự sống, việc đối xử với con người như một đồ vật nằm trong tay một người, một nhóm người nhân danh khoa học. Do đó, thế giới hôm nay đang đánh mất nhiều giá trị căn bản nhất và nền tảng nhất của cuộc đời.
Theo Tự sắc “Porta Fidei”, “các Kitô hữu quan tâm nhiều hơn tới những hậu quả về phương diện xã hội, văn hóa và chính trị của sự dấn thân, cứ tưởng rằng Đức Tin là tiền đề hiển nhiên của đời sống xã hội. Nhưng thực tế cho thấy tiền đề ấy không chỉ không còn được coi là hiển nhiên nữa mà nhiều khi còn bị phủ nhận. Trong khi ngày xưa, người ta có thể nhận thấy được một môi trường văn hóa thống nhất, nhắc đến nội dung Đức Tin và những giá trị chịu ảnh hưởng của Đức Tin, và được nhiều người chấp nhận, ngày nay, nơi nhiều bộ phận của xã hội có lẽ không còn như vậy nữa, do cuộc khủng hoảng sâu đậm về đức Tin đã ảnh hưởng tới nhiều người.” (PF 2).

2.   Mục đích của Năm Đức Tin
Để trả lời cho tình trạng khủng hoảng Đức Tin trong Giáo Hội, Đức Thánh Cha Bênêdictô XVI đã cho cử hành Năm Đức Tin nhắm mục đích canh tân đức tin của mọi thành phần trong Giáo Hội. Đức Thánh Cha nói: “Chúng ta không thể để cho ánh sáng bị che lấp và muối bị lạt” (PF 3). “Cần phải khám phá lại hành trình Đức Tin để làm cho sáng tỏ niềm vui và lòng hăng say, nhiệt tình vì gặp được Chúa Kitô.” (PF 2).
Công việc canh tân Đức Tin có những yếu tố sau đây:
a)  Cần phải có một cuộc trở lại chân thật với Chúa Giêsu là Đấng Cứu Thế duy nhất của nhân loại (x. PF 6) để tìm lại được niềm vui và lòng hứng khởi vì được biết Chúa và gặp Chúa (x. PF 2).
b)  Cần phải tăng cường việc suy tư để xác tín về Đức Tin, qua việc yêu thích lắng nghe và nuôi dưỡng mình bằng Lời Chúa (x. PF 3), qua việc học hỏi các văn kiện của Công đồng Vaticanô II (x. PF 5) và Sách Giáo Lý Giáo Hội Công Giáo (x. PF 11).
c)   Tuyên xưng và cử hành Đức Tin tại các nhà thờ cũng như tại tư gia.
d)  Sống Đức Tin, tức là đưa Đức Tin vào cuộc sống theo mẫu gương của những chứng nhân của Đức Tin, bắt đầu từ chính Đức Mẹ, qua các Thánh Tông Đồ, các tín hữu đầu tiên, các Thánh Tử Đạo, những tín hữu, nam cũng như nữ, đã dâng hiến cuộc sống trong đời sống thánh hiến, các tín hữu đã sống Đức Tin trong gia đình, nghề nghiệp… (x. PF 13)
e)  Hăng say truyền giảng Tin Mừng  (PF 7): truyền đạt Đức Tin cho các thế hệ trẻ và cho anh chị em lương dân.
Xem như thế thì việc truyền giáo không những là một yếu tố của Năm Đức Tin mà còn là điểm tới của tất cả hành trình canh tân Đức Tin: Canh tân Đức Tin để hăng say truyền đạt Đức Tin cho những thế hệ trẻ và cho anh chị em lương dân. Do đó, trong khi chúng ta nỗ lực canh tân Đức Tin, Năm Đức Tin cũng mời gọi chúng ta canh tân tinh thần truyền giáo để ra đi chia sẻ niềm vui Đức Tin với anh chị em lương dân.

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

Truyền Giáo khởi đi từ những nghĩa cử yêu thương

CÁNH CỬA TRUYỀN GIÁO
Trong bài báo: “Khi các sao Việt quy y cửa Phật”, tác giả Ngọc Hoa đã viết: là một trong những nữ diễn viên hàng đầu thời phim “Mỳ ăn liền” còn hoàng kim. Thế nhưng, Việt Trinh lại luôn lận đận về chuyện tình duyên. Những người đàn ông đã từng yêu Việt Trinh sau này đều dính đến pháp luật, chính điều đó đã khiến có người dành những lời không thiện cảm cho người đẹp này. Cùng thời gian đó, dòng phim “mỳ ăn liền” xuống dốc, Việt Trinh trở nên hụt hẫng, tuyệt vọng, có những lúc chị cảm thấy bi quan và chán nản cuộc sống.
Thế nhưng, chính trong những lúc tuyệt vọng nhất, một cánh cửa khác đã mở ra cho người phụ nữ đa truân này. Đó chính là Phật pháp. Vô tình đến với đạo Phật, Việt Trinh ngộ ra nhiều điều, chị tìm hiểu rõ hơn về đạo Phật, về nhân quả, nghiệp báo, bỏ tính nóng này, thậm chí còn làm phim liên quan đến đề tài này. Chính xác là từ năm 2001, chị quyết định đi theo đạo Phật bằng sự thành kính. Cô tâm sự:
“Cách đây không lâu, trong lúc tôi đang còn ngụp lặn trong biển khổ ái tình, tôi rất buồn, lúc nào cũng chỉ biết khóc, không biết làm sao để giải thoát khỏi mối tình cay nghiệt. Khi lồng tiếng cho phim Duyên Trần Thoát Tục, đọc tới đoạn Hòa thượng dạy cho Thường Chiếu: “Còn duyên thì hợp hết duyên thì tan”, tự nhiên tôi rùng mình, tự hỏi rằng tại sao mình phải ngụp lặn trong sự đau khổ của ái tình? Từ đó, tôi không vướng bận vào chuyện tình cảm đau khổ nữa” –
Đối với những người theo đạo Phật thì Cửa Phật là nơi ẩn náu bình yên sau những vật lộn của thế gian. Họ sẽ tìm đến cửa Phật một khi không còn thấy hạnh phúc nơi phong trần. Họ quy y cửa Phật như nói lên quyết tâm của họ rũ bỏ đường trần để tìm sự thanh thoát bình yên nơi cửa Phật.
Còn đối với đạo Công giáo thì lý do nào khiến người ta trở về với Chúa? Chúng ta sẽ giới thiệu Chúa như thế nào để những người ngoại trở lại để náu nương, và những người lạc bước được sớm quay trở về? Chúng ta có con đường nào cho anh em quay trở về như cửa Phật đã từng rộng mở cho thiện nam tín nữ của họ?

Tân PAH trong đời sống Cộng đoàn

CN NHÌN ĐÚNG V “TÂN PHÚC ÂM HÓA”
TRONG ĐỜI SỐNG CỘNG ĐOÀN

Trong các thông điệp gần đây, “Tân Phúc Âm Hóa” được Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI rất quan tâm, phải chăng đề tài này rất thời sự cho mọi thời đại và đặc biệt là thời đại chúng ta? Tuy nhiên, tôi vẫn cứ tự hỏi, chúng ta phải làm thế nào để có cái nhìn đúng về “tân Phúc Âm hóa” trong đời sống cộng đoàn? Và sau đây là một góc nhìn về lối tiếp cận của đề tài này.

Chuyện kể rằng trong lớp học Kinh Thánh, một giáo lý viên đang dạy và bàn thảo hăng say về các bản “dịch” Kinh Thánh của nhóm Các Giờ Kinh Phụng Vụ hay bản “dịch” của Cha Thuấn rất hấp dẫn. Lập tức, có một học sinh giơ tay lên xin được phát biểu, em nói “Thưa thầy, em thấy mẹ em là người luôn “dịch” Kinh Thánh. Có thể là hay hơn những bản “dịch” thầy vừa nói”. Giáo lý viên lấy làm bỡ ngỡ, nhưng cũng rất bình tĩnh rồi hỏi: “Mẹ của em dịch bản Kinh Thánh nào, mà lâu nay thầy không nghe”. Câu hỏi có vẻ hơi nghi ngờ, nhưng em vẫn điềm tĩnh giải thích: “Mẹ của em không dịch bằng sách, nhưng mẹ “dịch” bằng cách sống”. Rồi em thêm “mỗi lần đi lễ và lắng nghe Lời Chúa, mẹ của em áp dụng Lời Chúa vào đời sống hằng ngày. Vì vậy, em nghĩ rằng mẹ em “dịch” Kinh Thánh rất hay”. Giáo lý viên nghe đến đó và lấy làm vui mừng mà hô lên: “Thật là tuyệt vời, tuyệt vời đúng không các em!”.

Có lẽ câu chuyện trên đã gợi cho chúng ta nhiều suy nghĩ về “tân Phúc Âm hóa” trong đời sống của cộng đoàn. Để “tân Phúc Âm hóa”, chúng ta cần áp dụng triệt để Lời Chúa vào đời sống của mình và làm sao cho Lời Chúa như là sợi chỉ đỏ xuyên suốt đời sống. Có như vậy, cộng đoàn mới triển nở và lớn mạnh.

Truyền Giáo

CÁI TÂM VÀ CÁI TẦM CỦA NHÀ TRUYỀN GIÁO
 
Công việc loan báo Tin Mừng – thi hành sứ vụ không riêng cho hàng giáo sĩ, tu sĩ hay những nhà chuyên môn nhưng là trách nhiệm của từng tín hữu. Mô phạm thi hành sứ vụ như thế nào là điểm lưu tâm cho chúng ta trong những bước đầu thi hành sứ vụ, và Giáo hội trong đường hướng mở rộng không ngừng kêu gọi các tín hữu ra đi làm chứng cho Lời. Tin Mừng – nguồn mạch của chân lý bởi Lời là Đường, là Sự Thật, và là Sự Sống. Do nguồn mạch ân sủng của Lời, con người được quy tụ trong yêu thương, ý thức trách nhiệm của mình, ta không thể để sứ vụ  loan báo Tin Mừng trượt dài trên con đường “phong trào”, nhưng là hành trình trong một tầm nhìn của người được sai đi sẵn sàng hòa mình với thời cuộc, hoàn cảnh hiện tại cũng như mang trong mình một tâm hồn biết chia sẻ bằng trái tim nhân hậu được kín múc từ kinh nghiệm cuộc sống, đặc biệt là từ nguồn mạch chân lý của Lời.
 
1. Hành trang ban đầu
 
Không ít bạn trẻ trong những lần đầu thi hành sứ vụ đã rơi vào tình trạng lo toan, không biết mình sẽ làm như thế nào để thâu lượm được kết quả sau những ngày mình mệt mài nghiên cứu trên sách vở, cũng như thực tập trong lớp học, và còn rất nhiều ưu tư hay có những bạn hãi hùng vì không biết bắt đầu từ đâu. Với kinh nghiệm của Đức cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận, ngài đã đưa ra ba bí quyết cho hành trình thi hành sứ vụ như sau: Ra đi = Bỏ mình; Bổn phận = Vác thánh giá mỗi ngày; Bền chí = Theo Thầy. Thật vậy, hành trang ban đầu cho sứ vụ không hẳn là những kiến thức mà tôi đã trau dồi bao năm nay, nhưng là lời đáp trả bằng cách sẵn sàng bỏ mình, ý thức bổn phận và đón nhận bằng tin yêu trong chí hướng theo Đấng ban phát tình yêu. Cũng vậy, thánh Phaolô được thôi thúc để ra đi rao truyền chân lý mà bản thân ngài đã ngộ ra trong hành trình truy tìm những người theo Đức Kitô, sau cú ngã, ngài đã thay đổi bản thân không còn là Saulô ngày nào hăng say bắt các tín hữu. Bước sang một trang sử mới, bỏ lại con đường cũ, Phaolô đã lột tả chân lý đích thực là hành trình ra đi làm chứng cho Đức Kitô. Không phải là ai khác, nhưng chính Đức Kitô đã làm chuyện đó, Ngài đã sử dụng chính người đã bắt bớ Ngài để làm chứng cho Ngài. Để rồi Phaolô đã khẳng định hành trang ban đầu cho sứ vụ của ngài chính là tình yêu: “Tình yêu Đức Kitô thúc bách tôi”, chỉ trong tình yêu ta mới hoàn bị được mình và cả những người ta gặp gỡ. Hành trang cho sứ vụ cũng thế, hãy mang trọn tình yêu của Đức Kitô, chuyền trao cho từng nhân vị mà Thiên Chúa gửi đến cho tôi bằng chính cuộc sống của mình. Châm ngôn của triết học “Hành động đi đôi với bản tính”, nghĩa là tôi có sống, hành động đúng thì mới hiện thực được lời tôi rao truyền.

Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

Bảo vệ môi trường để Phúc âm hóa môi trường!

Hưởng ứng chiến dịch làm cho thế giới sạch hơn 2013, xin trích đăng lại bài phát biểu của Severn Suzuki như một lời cảnh tỉnh cho tất cả, hãy hành động ngay hôm nay vì môi trường XANH, SẠCH cho chính chúng ta, và cho các thế hệ tương lai….
Severn, cô gái 12 tuổi đã khiến tất cả thế giới phải "im lặng" trong 6 phút bởi những lý lẽ sắc bén và đanh thép của mình.
-          Nếu các vị không thể sửa chữa tình hình, xin đừng làm nó tệ hơn nữa!
-          Các vị sẽ nói là yêu thương chúng tôi, nhưng tôi xin được thách thức các vị rằng hãy để cho hành động của mình đúng với lời nói.
Năm 1992, Severn, cô gái Canada và những người bạn của mình đã đến với Hội thảo vì môi trường(Rio) bằng chính tiền của cô và các bạn dành dụm được.
Giờ đây, Severn đã 33 tuổi nhưng bài diễn văn của cô cách đây hơn 20 năm vẫn sống mãi với thời gian bởi những lời lẽ và lập luận sắc bén, đanh thép của mình, cũng như phản ánh rất đúng thực tại cuộc sống xã hội ngày ấy và bây giờ.
--------------------
Xin chào, tôi là Severn Suzuki thay mặt cho ECO – Tổ Chức Trẻ Em Vì Môi Trường.

Chúng tôi là một nhóm những người 12 – 13 tuổi đang cố gắng tạo ra một sự khác biệt : Vanessa Suttie, Morgan Geisler, Michelle Quigg và tôi. Chúng tôi đã tự tiết kiệm tiền để đến được đây, đi hơn 5000 dặm để nói cho người lớn các vị rằng, các vị phải thay đổi. Đến đây hôm nay, tôi không có một chương trình nghị sự bí mật nào cả. Tôi đang chiến đấu vì tương lai của mình.
Mất đi tương lai của mình không giống như thua một cuộc bầu cử, hay mất đi vài điểm trên sàn chứng khoán. Tôi ở đây để nói thay cho tất cả các thế hệ tương lai. Tôi ở đây để nói thay cho những đứa trẻ đang chết đói mà không ai có thể nghe được tiếng khóc của chúng. Tôi ở đây để nói thay cho vô số loài động vật đang chết dần trên cả hành tinh này vì không có nơi nào để đi. Tôi sợ phải ra ngoài ánh sáng mặt trời vì những lỗ thủng trong tầng ozone. Tôi sợ phải hít thở vì không biết trong không khí có những hóa chất gì. Tôi từng đi câu cá ở Vancouver – quê hương tôi – cùng với cha tôi cho đến vài năm về trước khi biết rằng lũ cá mang đầy bệnh tật. Và giờ đây chúng tôi nghe tin rằng nhiều động vật, thực vật đang tuyệt chủng hàng ngày – biến mất mãi mãi.
Tôi đã từng mơ về việc được nhìn thấy những đàn gia súc lớn, những khu rừng rộng đầy chim chóc và bướm, nhưng bây giờ tôi không biết chúng có còn tồn tại để con cái tôi được chứng kiến hay không.

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

Đức Maria

THẬP GIÁ CỦA ĐỨC MARIA
BÀI GIẢNG LỄ ĐỨC MARIA HỒN XÁC LÊN TRỜI
Ngày 1 – 11- 1950, Đức Thánh Cha Piô XII đã long trọng tuyên bố tín điều Đức Maria hồn xác lên trời. Như thế, sau Đức Giêsu, Mẹ Maria là người đầu tiên trong số những kẻ tin vào Đức Giêsu đã được phục sinh vinh hiển. Thánh Phaolô, trong bài đọc thứ hai mà chúng ta vừa nghe, đã nói: “Đức Kitô phục sinh là hoa quả đầu mùa, đoạn đến những kẻ thuộc về Đức Kitô, những kẻ đã tin Người xuống thế”. Hơn ai hết, Đức Maria là người thuộc về Đức Kitô một cách đặc biệt. Bởi đó, Mẹ đã được phục sinh trước chúng ta để nên như dấu chỉ hy vọng và cậy trông của toàn thể Giáo Hội đang lữ hành. Nhưng đâu là con đường đã dẫn tới sự phục sinh vinh hiển của Đức Maria?
Chúng ta có thể trả lời được ngay rằng, con đường dẫn đến sự phục sinh của Đức Maria chính là con đường thập giá của Đức Giêsu. Chính Đức Giêsu, để đạt tới sự phục sinh vinh quang cũng đã phải trải qua con đường thập giá, của đau khổ và của hy sinh. Con đường thập giá ấy của Đức Giêsu, Mẹ Maria đã trung thành bước theo cho đến cùng. Có thể nói, Mẹ Maria đã bước theo Đức Giêsu trên con đường thập giá kể từ ngày Mẹ được sứ thần Gabriel truyền tin cho đến khi Mẹ đứng dưới chân thập giá trên đỉnh đồi Canvê để hiến dâng cho Thiên Chúa người con một yêu dấu của Mẹ. Chính vì Mẹ đã sẵn sàng và quảng đại liên kết với Đức Giêsu con Mẹ trong đau khổ nên Mẹ cũng xứng đáng là người đầu tiên trong nhân loại được chia sẻ vinh quang phục sinh với con Mẹ.
Chúng ta cũng đừng quên rằng, con đường dẫn đến phục sinh là con đường độc đạo, nghĩa là không có con đường nào khác dẫn đến phục sinh vinh quang ngoài con đường thập giá. Chính Đức Giêsu đã khẳng định như thế và Ngài khuyên dạy chúng ta: “Hãy vào qua cửa hẹp vì rộng rãi và thênh thang là con đường dẫn đến hư vong, và lắm kẻ đi ngang qua đó. Còn cổng hẹp và đường chật, thì dẫn đến sự sống và ít kẻ gặp được nó” (Mt 7, 13 – 14).

Thứ Tư, 8 tháng 5, 2013

CTT


Đức Thánh Cha khuyến khích mỗi người hãy suy ngẫm
về Chúa Thánh Thần mỗi ngày

Trong thánh lễ ngày 6 tháng 5 năm 2014, Đức Thánh Cha nhắn nhủ rằng "mọi người hãy tự hỏi chính mình Chúa Thánh Thần đã làm điều gì trong họ vào mỗi cuối ngày. Chúng ta hãy tập thói quen đặt câu hỏi với chính mình trước khi kết thúc một ngày rằng, Chúa Thánh Thần đã làm gì trong tôi? Và chứng từ gì Ngài đã ban cho tôi?"

Ngài giải thích rằng "trong cách này chúng ta mới có thể thấy Chúa Giêsu đã làm gì trong trái tim của chúng ta. Chúa Thánh Thần là Đấng mở trái tim chúng ta ra để nhận biết Chúa Giêsu".


Đức Thánh Cha cử hành thánh lễ cùng với Đức Hồng Y Angelo Comastri, linh mục chánh của vương cung thánh đường thánh Phêrô. Những nhân viên làm việc trong vương cung thánh đường được mời tham dự thánh lễ buổi sáng với Đức Thánh Cha. 

Đức Thánh Cha lưu ý rằng "Chính Chúa Thánh Thần chuẩn bị chúng ta cho cuộc gặp gỡ của chúng ta với Chúa Giêsu. Ngài dẫn chúng ta theo con đường của Chúa Giêsu, và hoạt động trong chúng ta qua ngày tháng và trong suốt cuộc đời của chúng ta". "Cuộc sống không có Chúa Thánh Thần có thể là một đời sống tôn giáo, một đời sống thương hại của một người tin vào Chúa nhưng thiếu sức mạnh mà Chúa Giêsu muốn cho các tông đồ". 

Cầu nguyện - Chuỗi Mân Côi


HÃY MANG THEO TRÀNG HẠT MÂN CÔI MỖI NGÀY
 CARRY YOUR ROSARY EVERY DAY



Khi bạn mang theo Tràng Hạt Mân Côi, Satan bị đau đầu.
Khi bạn sử dụng Kinh Mân Côi, Satan sụp đổ.
Khi nó nhìn thấy bạn cầu nguyện như vậy, nó ngất xỉu.
Chúng ta hãy cầu nguyện Kinh Mân Côi liên tục, để nó tiếp tục ngất xỉu.
Có thể một ngày, nó sẽ có một cơn đột quỵ và không bao giờ có thể làm việc được nữa.

Bạn cũng biết rằng khi bạn muốn chuyển tiếp tin nhắn này, Satan sẽ cố gắng ngăn cản bạn?
Cứ việc chuyển tiếp nó và giúp đẩy nhanh chiến thắng của Mẹ Maria!
Gửi tin này cho bạn bè cầu nguyện của bạn và xem Chúa Thánh Thần hoạt động như thế nào!
Có rất nhiều điều lợi và hoàn toàn không có gì để mất cả!

Hãy tưởng tượng những gì có thể xảy ra nếu mỗi người Công giáo trên thế giới sẽ cầu nguyện một Kinh Mân Côi trong cùng một ngày! Chúng ta có một ví dụ điển hình vào tháng Mười năm 1573, khi Châu Âu đã được cứu thoát khỏi cuộc xâm lược của hạm đội Thổ Nhĩ Kỳ hùng mạnh, bởi lời cầu nguyện của Kinh Mân Côi của tất cả các Kitô hữu!

Thứ Hai, 6 tháng 5, 2013

Vị sáng lập Tu Hội Bác Ái Phú Dòng

BÀ MARTHE ROBIN
--- VỊ SÁNG LẬP TU HỘI BÁC ÁI - FOYER DE CHARIT ---
HƠN 50 NĂM CHỈ SỐNG BẰNG MÌNH MÁU THÁNH CHÚA
 
VINH QUANG CHO THIÊN CHÚA - NIỀM VUI CHO THA NHÂN - HY SINH DÀNH CHO TÔI
(Marthe Robin)
- Sinh ngày                  : 13.03.1902 tại Pháp
- Rửa tội                       : 05.04.1902 tại nhà thờ St. Bonnet
- Chịu lễ lần đầu          : 15.08.1912 tại giáo xứ Châteauneuf
- Thêm sức                   : 03.05.1911 tại giáo xứ Châteauneuf-de-Galaure
- Rước lễ trọng thể      : 21.05.1914
- Qua đời                     : 06.02.1981

MARTHE ROBIN, MỘT LINH HỒN ÐƯỢC CHỌN.
Ðời sống của bà Marthe Robin chứa đầy sự can đảm và tình thương yêu. Nhìn vào bà thì ta có thể hiểu được ý nghĩa của sự đau khổ và ý nghĩa của một tình yêu cao cả.
Bà Marthe Robin sinh năm 1902, trong một gia đình nông dân quê mùa và nghèo nàn ở Pháp. Bà là một trong 6 người con trong gia đình. Bà đau nhiều bịnh đến nỗi mới được hơn 20 tuổi mà bà phải nằm liệt giường, tàn tật và tê liệt hoàn toàn.
Năm 38 tuổi, bà bị mù. Bà chết năm 1981. Bà là một người được mang 5 dấu Thương Thánh của Chúa Giêsu Kitô. Người ta cho rằng bà là một nhà thần bí. Trong tột cùng của đau khổ, bà luôn tỏ ra tốt lành và can đảm. Các bài viết và lời khuyên nhủ của bà được so sánh với bài viết của Thánh nữ Têrêsa Hài đồng Giêsu hay Thánh Bernadette của Lộ Ðức.
Vậy bà Marthe là ai? Và bà có những thông điệp gì cho thế giới? Tại sao bà sáng lập ra Hội Từ Thiện Bác Ái Foyers? Hội này đang triển nở trên khắp thế giới và là suối nguồn vui mừng của Giáo Hội ngày nay.