LỊCH SỬ
CHUỖI MÂN CÔI
niềm vui khám phá: ai là tác giả kinh mân côi?
Lịch sử Chuỗi Mân Côi, dưới hình thức hiện tại, có từ thời
Thánh Đa Minh và các tu sĩ dòng Đa Minh vào những thế kỷ 13 đến 15. Tuy nhiên,
nguồn gốc của tràng chuỗi có lâu đời hơn, kể từ thế kỷ thứ 9 tại Ái Nhĩ Lan.
Các tu sĩ tại đây cũng như tại các nơi khác, đã dùng Thánh Vịnh cầu nguyện hằng
ngày. Giáo dân, vì cảm mến lòng tôn sùng của các tu sĩ này, đã xin các ngài dạy
cho một hình thức để họ có thể cầu nguyện. Vì phần đông dân chúng thời đó không
biết đọc và 150 Thánh Vịnh lại quá dài, không nhớ nổi, nên một vị tu sĩ táo bạo
đã nghĩ ra tư tưởng cho họ cầu nguyện lặp đi lặp lại một kinh mà họ đã thuộc
lòng, tức đọc Kinh Lạy Cha 150 lần.
Giai đoạn đầu tiên đi tới việc dùng hạt như bây giờ, là lúc
đó họ dùng những túi nhỏ đựng 150 hòn sỏi để giúp các tín hữu đếm đủ số kinh
của mình. Giữ cả 150 viên sỏi một lúc là điều rất phiền toái và không bao lâu
có người nghĩ ra thắt 150 gút trên một dây thừng. Rốt cuộc dây thừng nhường chỗ
cho những sợi dây nhỏ kết 150 hạt gọi là “Tràng Kinh Lạy Cha” (pater
noster). Người ta đọc Kinh Lạy Cha theo mỗi
hạt, 50 hạt một lúc, hoặc tăng lên thành 100 hay 150…Lối cầu nguyện này
cũng được mệnh danh là “sách nhật tụng của người nghèo”.
Trong thời gian này tại lục địa Âu Châu, các Kitô hữu cũng
khai triển một lối cầu nguyện tương tự. Nhưng thay vì đọc Kinh Lạy Cha, họ đọc
50 kinh Kính Mừng (Ave Maria), dùng những lời Thiên Thần Gabriel chào Đức
Maria: “Kính mừng Maria, đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng Bà”. Còn
những lời của bà thánh Elizabeth chào Đức Maria “Bà có phúc lạ hơn mọi người
nữ” đến thế kỷ thứ 12 mới được thêm vào và tên Chúa Giêsu được thêm vào
sau, trong thế kỷ 13.
Cũng trong thế kỷ 13, Tràng Kinh Lạy Cha (Pater noster) và
Tràng Kinh Kính Mừng (Aves) bắt đầu nhập chung. Các tu sĩ bắt đầu thêm
lời nguyện gẫm khi đọc 150 Thánh Vịnh, và soạn lời kinh chúc tụng vinh danh
Chúa Giêsu dựa trên những suy niệm này. Những lời nguyện chúc tụng, tất cả 150
kinh được gọi là “Những Thánh Vịnh của Chúa Giêsu Kitô Đấng Cứu Thế, Chúa chúng
ta.” Tiếp theo sau là các Thánh Vịnh tôn vinh Mẹ Maria.