Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

Sự hy sinh cao cả

BỨC TRANH "BÀN TAY NGUYỆN CẦU"


Một vài nhà thờ không có cây thập giá trên bàn thờ tế lễ , thay vào đó là đôi bàn tay, chắp lại với nhau trong tư thế cầu nguyện, và chạm trong gỗ. Chúng thể hiện một bản vẽ gốc về đôi bàn tay của họa sĩ vĩ đại Albrecht Durer.
Albrecht được sinh ra là con thứ ba của một gia đình có mười tám người con. Vì gia đình quá đông nên Albrecht phải chăm sóc vài đứa em. Họ sống ở Nuremburg, một thành phố của nước Đức. Cha của chúng là thợ kim hoàn. Ông tha thiết muốn thằng bé Albrecht cũng trở thành thợ kim hoàn giống như ông. Tuy nhiên, Albrecht thích môn hội họa. Vì thế khi cậu trở thành một trang nam nhi, cậu rời nhà và gặp một thanh niên khác cũng muốn học để trở thành họa sĩ. Họ trở thành đôi bạn thân và mướn một căn nhà tranh nhỏ ở chung để đi học, vì họ không có nhiều tiền.
Chẳng bao lâu, Albrecht và người bạn nhận thấy rằng họ không thể kiếm đủ tiền cho cả hai người vừa đi học vừa mua thực phẩm, quần áo và tiền mướn nhà. Do đó, người bạn nói với Albrecht:
- Này, tôi đã nhận một công việc trong nhà hàng. Tôi sẽ làm việc nhiều giờ và kiếm tiền để cho cả hai chúng ta đủ sống. Bạn hãy tiếp tục học để trở thành một họa sĩ. Bạn còn trẻ hơn tôi và vẽ giỏi hơn tôi xa. Sau khi bạn học thành tài, sẽ điến phiên bạn nuôi tôi để tôi có cơ hội đi học lại.
Người bạn của Albrecht làm việc nhiều giờ trong công việc rửa chén, hầu bàn, và dọn dẹp sau bữa ăn để kiếm tiền nuôi Albrecht ăn học. Albrecht cố gắng miệt mài học và chẳng bao lâu anh đã trở thành một họa sĩ tài danh. Sau khi công thành danh toại và đã có tiền, Albrecht nói với bạn:
- Bây giờ đến phiên tôi nuôi bạn, bạn có thể đi học trở lại để trở thành họa sĩ như ước mơ.
Người bạn từ bỏ công việc trong nhà hàng và bắt đầu học nghệ thuật vẽ tranh. Tuy nhiên, người bạn đã làm việc quá lâu với đôi bàn tay thường tiếp xúc với nước đến nỗi chúng không còn lanh lợi, mềm mại. Bàn tay của người bạn trở nên nhức nhối sưng phồng và cứng ngắc. Cậu ta cố gắng hết sức để trở thành họa sĩ, nhưng sau cùng người bạn nhận thấy rằng mình không thể nào thành công.
Albrecht quyết định cậu sẽ luôn luôn làm việc để chăm sóc cho người bạn, người đã làm việc siêng năng quá lâu vì cậu. Một ngày kia, khi trở về nhà, cậu thấy người bạn đang qùy gối cầu nguyện một mình. Đôi bàn tay nhăn nheo đan vào nhau trong tư thế cầu nguyện. Albrecht nghĩ:"Mình không thể nào làm cho đôi tay của bạn mình khá hơn được. Tuy nhiên, mình sẽ vẽ đôi bàn tay tiều tụy, gân guốc như mình thấy bây giờ, để cho mọi người thấy được bạn mình đã làm việc vì mình như thế nào."
Và bức tranh "Đôi bàn tay nguyện cầu" được ra đời từ đó.
Đôi bàn tay làm việc cực nhọc nhưng nó vẫn đẹp. Người ta thích có được bức tranh hoặc nhìn bản sao chạm trổ bằng gỗ trong nhà thờ vì nó giúp họ dễ dàng cầu nguyện với Chúa.
***

Lạy Chúa, con tự hỏi lòng có bao giờ cầm bát cơm ăn mà con nhớ đến đôi tay lam lũ của người nông phu vất vả trên cánh đồng lúa chín chưa?
Có bao giờ nhìn đôi tay nhăn nheo, kham khổ của người mẹ mà con nghĩ đến công lao mẹ đã vất vả giải nắng dầm mưa nuôi đàn con thơ dại đến ngày khôn lớn chưa?
Có bao giờ con nhớ đến đôi tay mạnh mẽ chắp lại nhau trong tư thế cầu nguyện đang run rẩy đón nhận những giọt mồ hôi máu chảy xuống của Chúa Giêsu trong vườn Giệtsimani năm nào không?
Có bao giờ con nghĩ đến đôi tay phải vác thập giá nặng, bàn tay bị đinh đóng thâu qua trên thanh gỗ sần sùi để ơn tha thứ tuôn tràn xuống cho nhân loại không?
Có bao giờ nhìn đôi tay giang rộng trên thập giá mà con nghĩ đến tình yêu thâm sâu của Thiên Chúa bao la đến thế nào không ?
Con thờ ơ quá! hững hờ quá! Xin hãy tha thứ cho con...
Albrecht đã hứa chăm sóc cho người bạn cả đời vì đã hy sinh đôi bàn tay cho anh ta. Còn con, con phải làm gì để báo đáp những đôi bàn tay rách nát mang nhiều thương tích vì con?
Con không biết vẽ như Albrecht nhưng con nguyện sẽ khắc ghi đôi bàn tay bị đinh đóng thâu qua trong trái tim nhỏ bé này. Xin giúp con để con biết giơ đôi tay ra trao lại ân tình đó cho tha nhân, cho anh em con. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét