Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

Thánh Giuđa - 28.10


GIUĐA TAĐÊÔ - VỊ TÔNG ĐỒ TRUNG KIÊN


( Ga 14, 22 )

Tôi vẫn còn nghe văng vẳng câu nói của một anh bạn: "Chúa không bao giờ làm phép lạ để tặng thưởng cho sự bê bối của chúng ta. Những gì thuộc về nhiệm vụ của chúng ta, nếu chúng ta không làm, chúng ta sẽ để lại một lỗ trống trong Nhiệm Thể, lỗ trống đó sẽ tồn tại đến muôn đời để chứng tỏ rằng chúng ta thiếu tình yêu..."

Vâng, một khi người không chu toàn nhiệm vụ thì lỗ trống không có gì lấp đầy được. Đó là trường hợp xảy ra khi một Kitô hữu bỏ cuộc. Và điều này xảy ra rất thường. Nhiều người đi theo Chúa Giêsu, thế rồi, vì một lý do nào đó, không muốn tiếp tục nữa...

Nhưng có một Tông Đồ đã được chú ý đến nhờ lòng trung kiên. Về nhân vật này có nhiều điểm mơ hồ: Mátthêu gọi ông là "Lêbêô, tục danh là Tađêô." Máccô gọi ông là Tađêô, Luca và Gioan lại gọi ông là Giuđa con của Giacôbê...

Sau khi Chúa Giêsu bị phản bội, tên gọi Giuđa bị một vết đen, có lẽ vì thế mà Mátthêu và Mác-cô không muốn dùng tên ấy. Dù sao thì Gioan và Luca vẫn gọi ông là Giuđa, Giuđa Tađêô để phân biệt với Giuđa Ítcariốt, và chúng ta cũng sẽ gọi ông như thế...

Giuđa Tađêô là một Tông Đồ trung kiên.
Vì sao lại mệnh danh như thế?
Một Giuđa bỏ rơi Chúa, phản bội và nộp Ngươì cho kẻ thù.
Giuđa kia không bỏ cuộc,
Ông không phản bội,
Ông vẫn trung tín, bền đỗ...
Điều đó cũng tạm đủ để gọi ông là một Tông Đồ trung kiên.
Nhưng còn một lý do khác:
Một lần Giuđa Tađêô được Phúc Âm nhắc đến,
Nhắc đến chỉ một lần duy nhất.
Lần duy nhất đó giúp chúng ta tìm hiểu về ông.
Lần đó ông đã đặt một câu hỏi.
Bối cảnh: Bữa Tiệc Ly
Thời gian: Sau bữa ăn
Vấn đề: Tương lai của các Tông Đồ
Lời dạy dỗ: Sau khi sống lại, Chúa Giêsu sẽ gửi Thánh Thần đến với họ, họ sẽ nhận ra, nhưng thế gian lại không nhận ra...
Giuđa Tađêô nghe chăm chỉ trong ba năm trung thành theo Chúa. Ông tin tưởng, phó thác, thinh lặng... Nhưng giờ đây, sắp có sự đổi thay, Ông muốn biết trước mọi sự cho rõ ràng, để nhận diện ra Chúa Giê-su trở lại trong Thánh Thần, một hiện diện mà thế gian không thể cảm biết:
"Còn một ít nữa, thế gian không còn thấy Thầy,
Phần anh em, anh em thấy Thầy." (Ga 14, 19)

Thế nghĩa là làm sao?

"Bấy giờ, Giuđa, không phải Ítcariốt, hỏi người: "Thưa Thầy, làm sao Thầy lại chỉ tỏ mình ra cho chúng con, mà lại không tỏ ra cho thế gian ?" (Ga 12, 22).

Một câu hỏi như thế thì làm sao trả lời?
Bạn thử nghĩ xem phải trả lời làm sao?
Làm thế nào để giải thích dòng điện cho một em bé lên năm?
Làm thế nào một khoa học gia giải nghĩa cho quần chúng hiểu nguyên lý của một động cơ nguyên tử?
Làm thế nào chúng ta có thể am tường được thể thức Chúa tỏ mình ra cho chúng ta?
Chúa Giêsu không hề giải thích, Người trả lời đại ý như sau:
Con hãy làm điều này thì việc nọ sẽ xảy ra...
Con hãy vặn nút này thì bóng đèn đầu kia sẽ sáng...

"Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ Lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và chúng ta sẽ đến với người ấy... Và sẽ đặt chỗ ở trong người ấy..." (Ga 14, 23)

Trước khi Giuđa hỏi, Chúa Giêsu cũng nói như thế,
Và khi Giuđa hỏi thì Chúa cũng trả lời bằng cách lập lại câu nói của mình.
Chúa không nói một câu gì mới vì không làm gì cho Giuđa có thể hiểu nổi...
"Vì con yêu thương Thầy nên con sẽ giữ Lời Thầy,
và vì Thầy và Cha Thầy yêu con nên sẽ đến ở với con."
Vậy, một trái tim nồng cháy tình yêu sẽ cảm nhận được Chúa.
Câu trả lời ấy là gì nếu không phải là một câu khuyến khích?
Khuyến khích lòng trung kiên, sự bền chí...
“Con đã yêu thương Thầy thì hãy bền đỗ yêu thương Thầy,
Con đã giữ Lời Thầy, hãy bền đỗ giữ Lời Thầy,
Và nếu con kiên trì, trung tín mà không bỏ cuộc,
Cha Thầy và Thầy sẽ đến ngự trong lòng con”.
Tân Ước nói nhiều về lòng trung tín và bền đỗ, đầy là điểm chính yếu trong Thư của Giuđa.
Đại để, Giuđa đã nhắn nhủ:
Đừng đi lạc đường, đừng nghe lời những Tông Đồ giả, đừng ra ngoài đường lối Phúc Âm.
Hãy trung kiên với Đức Tin một lần duy nhất đã trao ban cho các Thánh,
Hãy chiến đấu cho Đức Tin ấy,
Hãy nhớ lại những lời các Tông Đồ của Chúa chúng ta, Đức Giêsu Kitô,
Hãy xây dựng trên Đức Tin, hãy cố giữ lấy mình trong lòng tin của Thiên Chúa.( x. Gđ 17. 21. 22)

Chúng ta biết rõ tầm quan trọng của sự bền chí. Thế nhưng, làm thế nào để có thể bền chí? Bí quyết ở đâu? Làm thế nào để nên giống vị Tông Đồ trung kiên để luôn trung thành với Đức Tin?

"Ai yêu mến Thầy thì giữ Lời Thầy,
Cha Thầy và Thầy sẽ đến cư ngụ trong người ấy..."

Chúng ta hãy chu toàn điều kiện đó, đấy là cái trục mà mọi sự xoay quanh: "Ai yêu mến Thầy thì giữ Lời Thầy..."

Bất cứ ai chu toàn điều kiện đó đều có thể cảm nghiệm được sự hiện diện của Thiên Chúa.
Để "yêu Chúa" thì phải "muốn yêu Chúa"
Sự bền chí đòi phải khát khao và khát khao mãi mãi.
Suy gẫm thường xuyên sẽ giúp ta bền đỗ,
Cầu nguyện thường xuyên sẽ giúp ta kiên trì.
Nếu chúng ta không quyết liệt chống lại
những phong ba bão táp làm tổn hại Đức Tin,
chúng ta sẽ mất Đức Tin.
Nếu chúng ta không chuẩn bị để chịu đựng đến cùng,
chúng ta sẽ gặp thất bại.
Nếu chúng ta không khát khao yêu Chúa,
chúng ta sẽ quên lãng Người.
Trôi theo dòng nước thì dễ, đi ngược với dòng mới khó,
Bỏ cuộc thì thật là dễ, cái khó là kiên trì tiếp tục...
Trong cuộc tranh chấp, người trì chí bao giờ cũng thắng.
Chúng ta phải trì chí giữ mình trong Tình Yêu Thiên Chúa.
Mà, muốn được trì chí,
Hãy bám chắc vào mục đích,
Hãy thẳng nhìn vào Chúa Giêsu,
Hãy thẳng nhìn vào đối tượng của Tình Yêu,
Hãy nhìn chăm chú vào Thầy mình thì mình sẽ muốn tiến tới,
Hãy nhìn chăm chú bạn mình thì mình sẽ không bao giờ phản bội.
Nhưng chúng ta cũng cần nhớ một điều là:
Tự ta, ta không làm được việc gì.
Một vị Thánh như Phaolô mà còn phải thốt lên:
“Điều tôi muốn thì tôi không làm,
Nhưng tôi lại làm điều tôi khinh ghét..." (Rm 7, 15)
Thế thì lòng khao khát bền đỗ của chúng ta cần thiết, nhưng chưa đủ.
Chỉ có Thiên Chúa mới giúp ta khỏi sa ngã,
Chỉ có Thiên Chúa mới giúp ta kiên trì.
Và cũng chính vì thế, sau khi Giuđa khuyên:
"Hãy cố giữ mình trong Tình Yêu Thiên Chúa..."
Thì ông cũng viết thêm:
"Đấng có quyền phép giữ anh em khỏi sa ngã,
và cho anh em đứng vững, tinh tuyền,
trước vinh quang của Người, trong niềm hoan lạc,
Xin kính dâng Thiên Chúa duy nhất, Đấng cứu độ chúng ta,
Nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta..."  (Gđ 24. 25)
Chúng ta hãy tin tưởng vào Chúa.
Chúng ta tin tưởng công ty điện lực cho ta ánh sáng,
Chúng ta tin tưởng bưu điện sẽ đưa lá thư của ta đi,
Ít ra chúng hãy tin tưởng ở Thiên Chúa như thế.
Tin tưởng vào quyền năng của Người.
Tin tưởng, phó thác, cậy Trông và ýù thức sự hiện diện của Người.
Đó là điều Chúa Giêsu đã muốn nhắn nhủ với Giuđa Tađêô,
Đó là câu trả lời Người dành cho một Giuđa trung tín.
 

Và nếu chúng ta không thể nói gì thêm nữa về Giu-đa, chúng ta có thể kết luận:
Giuđa đã trung tín đến cùng,
Giuđa rao giảng về Chúa đến cùng,
Giuđa rao giảng Lời Chúa hết sức nhiệt tình...
Về cuối đời, Giuđa rao giảng ở vùng Odessa, Arménia và Persia. Truyền thống cho rằng ông tử đạo ở Persia. Giuđa đã kiên trì trung tín cho đến mãn đời...

Để kết thúc câu chuyện Thánh Giuđa, tôi nghĩ nên chép lại chuyện của Florence Chadwick, nữ lực sĩ đã bơi qua vùng biển Catalina đến được đất liền, khoảng cách 30 cây số (Trích “Recueil d' exemples” do Stephane Berghoff viết). Cô nữ lực sĩ thuật lại:

“Tôi là một người phụ nữ đầu tiên bơi khoảng đường này, cho nên hệ thống truyền hình theo dõi suốt cuộc hành trình 5 giờ 55 phút. Cuối cùng, người ta đã vớt tôi lên cách bờ chỉ có một cây số rưỡi. Đấy là lần đầu tiên tôi bỏ cuộc.

Vài giờ sau, tôi nói với một ký giả: Không phải tôi bỏ cuộc vì mệt mỏi nhưng vì tôi bị lạnh cóng. Ông ta gật đầu, nhưng rồi tôi nói lên điều tôi đã muốn giấu: Tôi không muốn chạy lỗi, nhưng thú thật, nếu tôi thấy được đất liền đã đến gần thì chắc hẳn tôi đã thành công.

Khi tôi bơi qua biển Manche lần đầu tiên, có lúc tôi ngỡ rằng mình không tiếp tục được vì kiệt sức. Tôi cũng lạnh cóng và chỉ muốn ra khỏi nước, nhưng ngay lúc đó cha tôi nhìn thấy đất liền và ra hiệu cho tôi. Tôi thấy bờ biển, niềm vui mừng cho tôi đủ nhiệt lượng và tôi chắc mình sẽ thành công. Chỉ cần đem hết sức, cố gắng để bơi về phía mục tiêu mà tôi thấy rõ trước mặt...

Nhưng vùng biển Catal-na ngày hôm nay lại dày đặc sương mù. Khi mẹ tôi và huấn luyện viên bảo tôi rằng đất liền đã ở gần kề tuy có bị khuất trong màn sương, tôi lại cho rằng họ muốn khuyến khích tôi, tôi không tin vì chính tôi không thấy bờ, còn người tôi thì đã lạnh cóng...

Tôi đã quyết định sẽ bắt đầu lại, nhưng sự thất bại lần ấy đối với tôi là một niềm đau khôn tả. Tôi nhớ lại lời cha tôi dặn dò trước khi mất: "Điều hay có thể xảy ra từ bất cứ kinh nghiệm nào, miễn là ta chấp nhận với một trái tim cởi mở và một tinh thần cầu nguyện..."

Suy nghĩ cho cùng, thất bại của tôi không phải do sương mù, tôi thất bại là vì đã để cho sương mù che khuất trái tim tôi, trí óc tôi và đôi mắt tôi...

Ngày 20 tháng 9 tôi thử lại một lần thứ hai. Những khó khăn lần đầu vẫn còn đó, có lúc sương mù dày đặc đến nỗi không thấy thuyền hướng dẫn đâu nữa. Chúng tôi gặp cá mập đến ba lần.

Cuối cùng tôi đã phá kỷ lục của những nhà bơi lội nam. Tôi bơi mau hơn họ hai giờ, và tôi cảm tạ Thiên Chúa đã giúp tôi thành công... Tuy nhiên, niềm vui lớn nhất của tôi là nhận được lá thư của một bệnh nhân. Dù mang trong mình một chứng bệnh kinh niên, ông ta đã theo dõi tôi trên truyền hình, lần thất bại cũng như lần thành công. Ông nói rằng sự bền chí của tôi đã cho ông sức mạnh tinh thần để chiến đấu. Dù chưa tin rằng ông sẽ khỏi hẳn, ông vẫn biết rằng một ngày kia, chắc chắn ông cũng có thể nói: "Đất liền đã ở trước mặt".
Florence Chadwick đã bỏ cuộc ở lần bơi trước vì đã không tin tưởng lời của nhà dìu dắt.

Giuđa Tađêô, trong cuộc đời của ông, chắc cũng đã có nhiều phen sương mù dày đặc, nhưng ông có một nhà dìu dắt mà ông biết không bao giờ lừa dối ông, đó là nhà dìu dắt Giêsu Kitô. Trong sương mù và trong đêm tối, Giuđa nghe rõ mồn một tiếng nói nhắn nhủ cho ông, và cho cả chính bạn và tôi nữa đó:

"Ai mến Thầy thì giữ Lời Thầy,
Và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy,
Và Chúng Ta sẽ đến cư ngụ trong lòng..."

Nguồn: trích 13 Người đã thay đổi thế giới (Trần Duy Nhiên)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét